Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 61 : Khiêu Chiến Diệp Hạo
Ngày đăng: 15:46 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
- Hai người các cậu đừng làm ồn nữa!
Lúc này, trên giường truyền đến tiếng nói suy yếu của Tiếu Lão Thực.
- Lão Thực, cậu biết gì à?
Trịnh Tiểu Long kinh ngạc hỏi lại.
- Hôm nay, khi Diệp Hạo đỡ tôi đi truyền nước, cậu ta dễ dàng dụ được Đường Phiên Phiên kia mà.
- Dụ… xong rồi đ…?
- Bậy út, ở đâu ra mà dụ!
Diệp Hạo có chút bó tay với suy nghĩ của đám bạn.
- Tôi nói này Diệp Hạo, cậu vậy không đúng rồi!
Trịnh Tiểu Long nghiêm túc phát biểu.
- Trương Lan người ta đã rất tốt rồi, không ngờ cậu còn me đến cả Đường Phiên Phiên đây, haizzz.
Giọng nói Trịnh Tiểu Long đầy ghen ghét.
- Thôi thôi được rồi, mà nói chung có cho tôi mượn điện thoại hay không?
Diệp Hạo lắc lắc đầu nói.
- Đây, cho cậu mượn mọi Đường mỹ nữ của chúng ta!
Trịnh Tiểu Long bất đắc dĩ đưa di động cho Diệp Hạo.
Rất nhanh, Diệp Hạo bấm số gọi cho Đường Phiên Phiên, không quá hai giây, đầu dây bên kia đã có người bắt máy trả lời.
- Alo, ai vậy?
- Là tôi!
- Diệp Hạo!
Đường Phiên Phiên kinh hỉ nói.
- Cậu không có chuyện gì chứ?
- Ừm, tôi không sao.
- Giờ cậu đang ở đâu?
- Đang ở phòng ký túc xá á.
- Nói rõ cụ thể nào!
- Tòa 2 phòng 101.
- Chờ tôi một chút!
Vừa nói đến đây, bên kia đã vội tắt máy.
Diệp Hạo trả di động lại tên bạn đang ghen ăn tức ở kế bên.
Đôi mắt Trịnh Tiểu Long sáng ngời.
- Đường Phiên Phiên muốn đến tìm cậu?
- Hắn thấy hai ta mướn phòng.
Cô nàng hết hồn.
- Câu nói chuyện này do Trác Cảnh làm?
- No no!
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.
- Vi Đà làm.
- Vi Đà?
Đường Phiên Phiên biến sắc.
- Địa vị nhà Vi Đà ở Ma Đô không nhỏ, nghe nói Vi gia có quan hệ với thượng tầng nữa.
- Cô biết rõ nhỉ?
Diệp Hạo tò mò nhìn mỹ nữ trước mặt.
- Những chuyện này do Trác Cảnh nói cho tôi biết.
Cô nàng thành thật trả lời.
Nguyên lai chuyện này do Vi Đà làm, người ta hay nói Cường Long không áp địa đầu xà là như vậy.
Long Xã Trưởng, Nhật Báo Giang Nam, lực ảnh hưởng tại Giang Nam không cần phải nói, nhưng đặt ông ta ở Ma Đô, thành phố phồn hoa bật nhất Hoa hạ này thì đã không đáng chú ý đến nữa.
Về phần Diệp Hạo thoát khốn như thế nào, chắc do cao tầng trong trường ra mặt, do được Long Xã Trưởng nhắc nhở, cô nàng nhanh chóng nói chuyện này cho Lãnh Tuyết hay, mà Lãnh Tuyết mới có phân lượng tìm đến cao tầng trong trường.
Nhưng Lãnh Tuyết cũng không biết, cao tầng trong trường chả có tác dụng gì cả, nếu không phải Lâm Nhu Nhi tự mình đi trước Diệp Hạo, không biết main ta còn sống để truyện được viết tiếp không nữa.
Đường Phiên Phiên không hỏi, Diệp Hạo cũng không nhiều lời vì mấy chuyện này.
- Cô biết rõ Hải Hằng Hoa Viên không?
Hai người hàn huyên một hồi, Diệp Hạo bất ngờ đổi chủ đề.
- Hải Hằng Hoa Viên cách trường chúng ta không xa, chắc khoảng 15 phút đi bộ, sao thế?
Đường Phiên Phiên nhẹ gật đầu trả lời.
- Khi tôi đi chợ nhìn thấy thông báo cho thuê phòng ở đó, nên muốn hỏi xem sao.
- Cậu muốn ra ngoài thuê phòng?
Đường Phiên Phiên trừng lớn hai mắt.
- Sao thế?
- Giá phòng tại Ma Đô đắc nhất cả nước, dù phòng dạng gì giá cũng rất cao, mà Hải Hằng Hoa Viên được xem như một cư xá không tệ, muốn thuê phòng ở đó ít nhất cũng trên dưới 6000 tệ, nếu muốn sắm sữa đồ gia dụng này nọ nữa chắc phải hơn 8000 tệ á.
- Ừm.
Diệp Hạo gật đầu, cái giá này nằm trong phạm vi tiếp nhận của hắn.
- Không nhìn ra cậu là thổ hào nha.
Đường Phiên Phiên cười khanh khách nói.
- Tôi mà thổ hào gì?
Diệp Hạo cười cười đáp cho qua
- Giờ cũng còn sớm, không bằng chúng ta đến đó nhìn chút đi
Đường Phiên Phiên trong lòng khẽ động, đề nghị.