Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 636 : Nghi Kỵ

Ngày đăng: 15:54 30/04/20


Nghi Kỵ



- ---------------------



Mạt Ly có tu vi Kim Đan Tam Chuyển.



Chỉ có tồn tại đến cấp bậc này mới có thể tùy ý phất tay mà cản lại mười mấy tu sĩ.



- Cho hỏi các hạ là ai?



Lạt Ly trầm giọng nói.



Kiếm bào thanh niên đang chuẩn bị nói đột nhiên ý thức được cái gì:



- Hình như các ngươi gặp phiền phức?



Mạc Ly chưa kịp nói gì đã thấy thanh niên tùy ý điểm ra một đạo kiếm chỉ về phương hướng Báo Yêu.



Sau một khắc, mấy trăm con Báo Yêu bị chém thành từng mảnh.



Toàn trường xôn xao!



Ma bào lão giả đã sớm chuẩn bị tinh thần liều chết.



Nhưng không ngờ đến phút cuối lại có cao thủ đến giúp đỡ.



Lão mệnh lệnh đám người Lão Lang đi quét dọn chiến trường, còn mình thì chạy về phía kiếm bào thanh niên.



- Cảm ơn tiền bối ra tay cứu viện.



Lão giả vội bái tạ kiếm bào thanh niên.



Diệp Hạo nhẹ lắc đầu đáp:



- Một chút việc nhỏ, không đáng nhắc đến.



- Còn muốn cảm ơn tiền bối giúp đỡ, nếu không Thanh Bộ Lạc chúng ta sợ đã diệt vong.



Ma bào lão giả nghiêm túc nói.



Ông ta rất rõ ràng nếu bản thân có ngăn cản được những người này thì hơn phân nửa Thanh Thiền vẫn không thoát khỏi cái chết.



Dù sao, bên trong mấy trăm con Báo Yêu này có hơn mười con đạt đến Kim Đan Cảnh.



Mà phía bên mình chỉ có bốn người.



Sao có thể đánh lại được?



- Thanh Bộ Lạc?



Diệp Hạo khẽ giật mình.



- Tiền bối không biết Thanh Bộ Lạc hả?
Ma bào lão giả trực tiếp hỏi.



- Bên trong Vạn Hác Sơn chỉ có Bảy Đại Bộ Lạc chúng ta có trong tay Công Pháp tu luyện hoàn chỉnh, ta cảm thấy tiểu tử này đến đây muốn chiếm lấy Huyền Công của Thanh Bộ Lạc chúng ta.



Mạt Ly nói nhỏ:



- Ngươi phải biết Thanh Huyền Công có khả năng tu luyện đến Trọng Kiếp Cảnh nha.



Sắc mặt Áo gai lão giả biến hóa.



Lời Mạt Ly nói không phải không có khả năng nha.



Sau khi Tông Môn Nhân Tộc bị nhổ tận gốc, lại thêm những năm nay bị truy sát kéo dài, Nhân Tộc núp trong bóng tối sớm đã đứt gãy.



Mà đứt gãy dấn đến thiếu hụt phần lớn công pháp.



Không có công pháp thì dù thiên tư cao hơn cũng có tác dụng gì?



- Vậy bây giờ phải làm sao?



Áo gai lão giả hổt hoảng hỏi.



Tu vi Diệp Hạo bọn họ không thể chống đỡ được.



Nếu hắn ra tay ai có thể ngăn cản?



- Có lẻ tiểu tử này ý thức được rất khỏ cướp đoạt nên đang muốn ra tay với Thanh Thiền?



Trong mắt Mạt Ly léo lên tinh mang nói:



- Đợi chút nữa ta tìm thời cơ thích hợp rồi kéo Thanh Thiền ra đây, còn ngươi và tiểu tử kia nói chuyện phiếm, tránh cho hắn hoài nghỉ, hiểu chưa?



- Mạt Ly, sao ngươi khẳng định hắn có vấn đề?



Áo gai lão giả chần chờ rồi vẫn nói ra nghi ngờ trong lòng.



- Ta không chắc chắn, nhưng chúng ta chỉ cần biết hắn cũng khả nghi là được.



Mạt Ly ngưng trọng nói:



- Lão Trứ, lúc này ngươi không thể lòng dạ đàn bà.



- Được rồi, ta nghe ngươi là được chứ gì.



Lão Trứ đáp.







- Diệp đại ca, ngươi có phải cao thủ Nguyên Anh Cảnh không?



Thanh Thiền cảm thấy trên người Diệp Hạo có cảm giác thân thiết nên đang nói chuyện phiếm với hắn mà không cố kỵ gì cả.