Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 65 : Giá Trị Bản Thân Diệp Hạo
Ngày đăng: 15:46 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Trong hộp là một cái đồng hồ Vacheron Constantin kim cương.
Khi đeo nó trên tay, Diệp Hạo không thể không thừa nhận ánh mắt Lâm Nhu Nhi độc đáo, tinh xảo lại không quá xa hoa, điệu thấp có nội hàm.
- Cám ơn Nhi tỷ.
Diệp Hạo không cự tuyệt.
Cự tuyệt cái lông á!
Lâm Nhu Nhi đang đánh ra bài tình cảm, hắn sao không rõ cô nàng có chuyện cầu mình.
Qua ba lượt rượu, Lâm Nhu Nhi đi vào chủ đề chính.
- Tiểu đệ, chị có một việc muốn mời cậu giúp.
- Chị cứ nói.
- Tỷ tỷ gần đây bị Diêm La, tổ chức sát thủ thế giới để mắt tới.
Con ngươi Diệp Hạo không khỏi nhíu lại.
- Diêm La mạnh lắm à?
Lâm Nhu Nhi nhìn Tiểu Lan.
Tiểu Lan trầm ngâm một chút rồi nói.
- Căn cứ tình báo lấy được, Diêm La có 3 đến 5 cao thủ Bát Tinh.
- Không có Tiên Thiên?
Lời Diệp Hạo vừa hỏi khiến Tiểu Lan kinh ngạc không thôi.
- Cho dù Võ Đang chúng ta cũng không có mấy vị cao thủ Tiên Thiên?
- Nói như vậy, thế gian này cũng không nhiều Tiên Thiên cao thủ.
Diệp Hạo vuốt cằm lẩm bẩm, hắn rõ ràng, nửa tháng nữa thôi hắn có thể tiến vào Luyện Thể tầng một, đến lúc đó cho dù Tiên Thiên cao thủ trong giới Võ Đạo cũng không phải đối thủ của hắn.
Bình thường, Luyện Thể tầng một cùng đồng cấp với Tiên Thiên, nhưng Diệp Hạo tu luyện đến Luyện Thể tầng một đâu phải một Luyện Thể tầng một thông thường. Hơn nữa, nhục thân hắn hiện tại mạnh gấp mấy lần tu sĩ đồng cấp, càng không cần nói đến Thần Huyết cải tạo cho bản thân hắn một vài năng lực đặc thù.
Những yếu tố này cộng dồn lại với nhau, cho nên cao thủ dưới Tiên Thiên không phải đối thủ của hắn hiện giờ. Thậm chí, hắn cảm giác mình hiện giờ có thể chống đỡ được một hai chiêu với cao thủ Tiên Thiên.
- Tiên Thiên cao thủ đều thuộc thuộc cấp bậc Quốc Bảo.
Tiểu Lan khẳng định.
- Cô có biết hang ổ của Diêm La không?
Diệp Hạo suy nghĩ một chút, hỏi.
- Cậu hỏi cái này làm gì?
- Tiêu diệt một lần, khỏe cả đời chứ làm gì!
...
Trong lúc Lãnh Tuyết đang chuẩn bị lái xe đi siêu thị, bỗng nhiên lại cảm giác không thể tưởng tượng nổi khi nhìn thấy một chiếc siêu xe.
- Đây không phải xe của Lâm Nhu Nhi sao?
Cô nàng nhanh chóng dừng xe ven đường.
Không qua mấy giây, cô càng kinh ngạc khi thấy Diệp Hạo trong đó.
Sao gia hỏa này lại trong xe của Lâm Nhu Nhi?
Chẳng lẽ cậu ta có quan hệ với Lâm gia?
Đúng rồi!
Lãnh Tuyết đột nhiên nghĩ đến chuyện hôm qua Đường Phiên Phiên báo mình hay việc Diệp Hạo bị đồn công an bắt đi. Lúc ấy, cô cũng không báo cho cao tầng trong trường trước, bởi vì cô có chỗ cứng hơn để hỏi.
Chần chờ thật lâu, cô vẫn gọi cho anh họ mình, nhưng anh cô bảo chuyện này đã có người làm.
Tất nhiên, Diệp Hạo không xảy ra chuyện, nên cô cũng không nghĩ nhiều, nhưng ai có thể ngờ, cậu ta có quan hệ với Lâm gia chứ.
Diệp Hạo mới vừa đi tới cửa trường đã nhận được điện thoại Lãnh Tuyết, hắn nhìn xung quanh, rất nhanh đã thấy được xe của cô chủ nhiệm mình.
Diệp Hạo mở cửa xe ngồi lên.
- Cô giáo thân yêu, có chuyện gì à?
- Tôi đang muốn đi siêu thị mua sắm, cậu đi theo giúp tôi xách đồ đi.
Diệp Hạo bó tay.
Trùng hợp vậy sao?
Nhưng khi nghe bà cô hỏi mình và Lâm gia có quan hệ gì hắn mới rõ, chị này chỉ nhiều chuyện hỏi mình thôi chứ chả có ý nhờ vả gì cả.
- Tôi đã cứu Lâm Viễn Đồ.
Diệp Hạo trả lời.
- Thì ra là vậy! Tai nạn xe lúc trước là Lâm Viễn Đồ?
Lãnh Tuyết đột nhiên nhớ tới việc hai tháng trước Diệp Hạo vì cứu người mà không được thi môn Anh văn.
- Đúng vậy.
- Khó trách Lâm gia lại ra tay cứu cậu.
Lãnh Tuyết nói xong câu này, đổi giọng nghiêm túc.
- Nhưng tôi hi vọng cậu cách Lâm gia càng xa càng tốt a.
- Cũng không ngờ thân phận cô giáo chủ nhiệm của tôi cũng không đơn giản nha!
Diệp Hạo cười nói.
Nếu Lãnh Tuyết không có thân phận nhất định sé không thể biết được xe của Lâm Nhu Nhi đâu!
- Cậu có biết, hiện tại mình đang rất nguy hiểm?
Lãnh Tuyết thấy Diệp Hạo dĩ nhiên lại chú ý thân phận bản thân, không khỏi tức giận nói.