Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 66 : Lâm Gia Gặp Nguy

Ngày đăng: 15:46 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Nói nghe một chút.



Diệp Hạo điều chỉnh tư thế ngồi cho thoải mái. cười nói.



- Hiện giờ, Lâm gia chồng chất nguy hiểm, nếu cậu tham gia vào sẽ phải chết đó.



- Đến mức đó không?



- Em không biết sự thối nát trong gia tộc lớn đâu.



Lãnh Tuyết nghiêm trọng nói.



- Bây giờ, Lâm gia đang bị Chu gia và Trịnh gia nhằm vào, còn có Vương gia, Tôn gia, Khang gia, Lãnh gia hò hét ra oai, dù Lâm gia mạnh thế nào cũng không thể ngăn cản.



- Lãnh gia sao?



Mắt Diệp Hạo lóe sáng.



- Cô Lãnh là người Lãnh gia nhỉ?



- Em…



Lãnh Tuyết tức không nói nên lời.



Người này lạ thật!



Mình nói nhiều như vậy mà cậu ta chỉ chú ý đến vấn đề này.



- Em không quan tâm Lâm gia ngã hay không, nhưng Lâm Nhu Nhi không thể có chuyện được.



Diệp Hạo nhìn Lãnh Tuyết khẳng định.



- Lâm Nhu Nhi là cây cột chống trời duy nhất hiện giờ của Lâm gia, em thấy cô ấy không bị sao được không?



- Người nào động cô ấy, người đó chết.



Diệp Hạo bình tĩnh nói.



- Diệp Hạo.



Lãnh Tuyết khiếp sợ nhìn cậu sinh viên ngồi sau ghế bình tĩnh nói ra câu này, lúc này cô mới cảm thấy mình không nhìn thấu cậu ấy.



- Chỉ đùa chút thôi.



Diệp Hạo cười.



- Em chỉ là sinh viên, đâu có tư cách tham dự vào ân oán giữa nhà giàu các cô?



- Em đúng là…



Lãnh Tuyết tức giận đánh Diệp Hạo một cái.



Diệp Hạo cười hì hì tránh né.



Có lẽ vì trả thù hắn, Lãnh Tuyết mua rất nhiều đồ trong siêu thị.



Nhưng Lãnh Tuyết không ngờ, dù trên người cậu ta đầy đồ vẫn không có cảm giác mệt nhọc nào.



- Sau này, nếu có xin nghỉ thì tự mình gọi cho cô.



Đợi Diệp Hạo bỏ đóng đồ xuống, Lãnh Tuyết nói.



- Dạ.



Diệp Hạo khẽ gật đầu.



- Cô Lãnh, bắt đầu từ hôm nay em sẽ không ở ký túc xá nữa.
- Làm sao?



- Cục cưng nhà tôi chủ động hẹn anh, thế mà anh dám từ chối?



- Buổi tối tôi có việc bận mà.



- Từ chối.



- Không thể từ chối.



- Chuyện gì?



- Không tiện nói cho cô.



- Vậy tiện nói cho cục cưng nhà tôi không?



Bạch Hà đối chọi gay gắt, Trương Lan nghe vậy vội vàng kéo cô bạn lại.



- Cậu kéo tôi làm gì?



Bạch Hà bất mãn.



- Tôi giúp cậu lấy lại công đạo đó.



- Chuyện của tôi không cần cậu quan tâm.



Trương Lan nghiêm mặt nói, Bạch Hà không khỏi giật mình.



- Cố chủ có nhiệm vụ.



Diệp Hạo chần chừ một chút vẫn nhỏ giọng nói với cô nàng.



Hai mắt Trương Lan không khỏi sáng lên.



Chuyện này có phải chứng minh mình có vị trí riêng trong lòng hắn hay không?



Nhưng vấn đề lại tới nữa.



Cố chủ? Nhiệm vụ sao?



Diệp Hạo đang làm cái gì?



Diệp Hạo không nhiều lời, bước nhanh về ký túc xá.



Hắn không thể mặc quân trang đi gặp Tiểu Mai được.



Lúc Diệp Hạo đi tới cửa trường, đã thấy sáu chiếc xe sang trọng xếp thành một hàng, hắn mới biết Lâm Nhu Nhi cũng đến đây.



Diệp Hạo được Tiểu Mai dẫn tới chiếc xe chính giữa.



- Nhi tỷ.



Diệp Hạo ngồi xuống, sau đó gọi.



Lâm Nhu Nhi đưa chai nước khoáng cho hắn.



- Huấn luyện quân sự lâu như vậy chắc khát nước rồi?



Không thể không nói Lâm Nhu Nhi thật sự am hiểu lòng người.



Một hành động nho nhưng có thể nhìn ra được cô là người có tu dưỡng.



Diệp Hạo hơi kinh ngạc nhận lấy.



- Nông Phu Sơn Tuyền có series này từ lúc nào thế?



Nước khoáng Nông Phu Sơn Tuyền trước mắt được đổi vỏ bằng pha lê, mà đó còn khảm một con chim ưng oai vệ đang giương cánh bay cao.



- Đây là series cao cấp Mạc Nhai Tuyền của Nông Phu Sơn Tuyền.



Tiểu Mai đúng lúc tiếp lời.



- Nhưng tôi cảm thấy EVIAN của Pháp đậm đà hơn.