Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 702 : Cứ Điểm Đông Tiên Điện
Ngày đăng: 15:55 30/04/20
Cứ Điểm Đông Tiên Điện
- ---------------------
Gian phòng thứ ba chứa Tiên Bảo.
Ngoại trừ rải rác mười mấy món trung phẩm Tiên Bảo còn lại đều là hạ phẩm Tiên bảo.
Diệp Hạo đánh giá một phen sau đó ánh mắt rơi vào một chuôi Tiên Kiếm màu đen.
Hắn phát hiện trên chuôi Tiên Kiếm màu đen này lộ ra ba động cường đại, ba động của nó cường hoành nhất.
- Ngũ Hành Kiếm.
Lúc Diệp Hạo cầm lấy chuôi kiếm này thấy trên chuôi kiếm khắc ba chữ.
- Ngũ Hành Kiếm?
Bạch Thược đến gần nói.
- Tỷ biết?
Diệp Hạo cười hỏi.
- Giá trị Ngũ Hành Kiếm nằm ở chỗ ẩn chứa Ngũ Hành thiên địa chi lực, bất quá không có mấy cái tu sĩ có thể cân bằng được sức mạnh đó, bởi vậy toàn bộ Tiên Vực Ngũ Hành Kiếm cũng không có bao nhiêu.
Bạch Thược nói khẽ.
- Giá trị một chuôi Ngũ Hành Kiếm có thể so với mười chuôi Tiên Kiếm cùng cấp bậc.
Diệp Hao đã hiểu ý Bạch Thược.
Tỉ như để chuôi Ngũ Hành Kiếm này cho Bạch Thược sử dụng, Bạch Thược chỉ có thể vận dụng một loại tinh lực trong số đó, còn 4 loại tinh lực còn lại đều bị lãng phí.
- Chuôi kiếm này ta muốn.
Bạch Thược kinh nghi nhìn Diệp Hạo một cái.
Bất quá nàng cũng không có hỏi cái gì.
Bạch Thược dạo qua một vòng chọn ra một Hạt Châu.
- Diệp công tử, Bạch tiểu thư, Tiên Bảo nơi này có rất nhiều, các ngươi không ngại chọn thêm vài món a.
Lâm Hồng nói khẽ.
- Không cần.
Diệp Hạo lắc đầu nói.
- Những cái này đưa cho các ngươi.
Sau đó Diệp Hạo và Bạch Thược dạo quanh một vòng phát hiện nơi này không còn gì nên cũng chuẩn bị rời đi.
Lâm Cảnh ra lệnh cho Lâm Viễn mang theo một bộ phận đệ tử Lâm gia trong sơn cốc tu luyện, về phần đệ tử còn lại thì về lại đại sảnh Lâm gia.
- Trịnh gia cũng không cần tồn tại nữa.
Diệp Hạo thản nhiên nói.
Giờ tý đêm đó Diệp Hạo và cao thủ Lâm gia xông vào Trịnh gia.
- Đây chính là một chút cứ điểm của Thập Bát Lâu.
Chấp sự trung niên nói khẽ.
Diệp Hạo nhìn lướt qua kinh ngạc nói.
- Tạo sao có mấy cứ điểm công khai?
Tổ chức sát thủ ngươi công khai cứ điểm để làm gì a?
- Bốn phía các cứ điểm công khai đều có đệ tử Liệt Hỏa Tông bảo vệ.
Chấp sự trung niên trả lời.
- Uống trà.
- Đợi ta xem hết đã.
Đợi đến lúc Diệp Hạo xem hết những tài liệu này mới quay sang nói với chấp sự trung niên.
- Ghi chép trong những tài liệu này tin được chứ?
- Tài liệu này vẫn luôn được cập nhật thường xuyên.
- Nếu đã như vậy chúng ta cũng xin cáo từ.
Diệp Hạo nói xong liền đứng lên.
- Uống một ngụm trà rồi đi.
Chấp sự trung niên cũng đứng lên.
- Trà này ngươi cứ giữ lại mà uống.
Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.
Nghe vậy sắc mặt chấp sự trung niên biến sắc, tiếp lấy âm trầm nhìn Diệp Hạo.
- Ta muốn biết ta đã lộ sơ hở ở chỗ nào?
- Ngươi không chú ý đến tư thế đứng của mình à?
Diệp Hạo chỉ vào khuỷu tay trung niên.
- Tư thế như vậy có thể tùy thời xuất thủ, theo lý thuyết khi ngươi đối mặt với ta không nên làm thế, như vậy chỉ có một cách giải thích, ngươi rất quen thuộc loại tư thế này.
- Đã nhìn ra chúng ta là sát thủ Thập Bát Lâu, ngươi cảm thấy mình có thể rời đi sao?
Trung niên nói đến đây tiểu nhị đứng bên cạnh Diệp Hạo phản phất giống như một u linh vọt về phía hắn, đồng thời trong tay xuất hiện một chuôi chủy thủ lam sắc quang trạch.
- Cút.
Diệp Hạo rống to một tiếng.
Sóng âm đáng sợ trong khoảnh khắc xuyên vào thức hải tên tiểu nhị.
Tiểu nhị kêu thảm một tiếng ngã xuống đất, máu tươi từ miệng mũi điên cuồng tuôn ra, nhìn qua đã biết không thể sống được.
Đối với sát thủ, trong từ điển của Diệp Hạo không hề có hai chữ nhân từ.