Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 703 : Ngẫu Nhiên Gặp

Ngày đăng: 15:55 30/04/20


Ngẫu Nhiên Gặp



- ---------------------



Trung Niên Chấp Sự nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên khó coi.



- Ngươi tự tìm cái chết.



Hắn quát lớn rồi xuất thủ.



Trong lúc đó tu vi Diệp Hạo điên cuồng tăng lên.



Thiên Tiên hậu kỳ!



Thiên Tiên Đỉnh Phong!



Ngọc Tiên Nhất Chuyển!



Ngọc Tiên Nhị Chuyển!



Đến khi Trung Niên Chấp Sự bắt được Diệp Hạo, tu vi hắn cũng đã thăng đến Ngọc Tiên Tam Chuyển.



Cái gì?



Sắc mặt Trung Niên Chấp Sự hoàn toàn thay đổi.



Hắn cũng có tu vi Ngọc Tiên Tam Chuyển.



Nhưng hắn lại cảm nhận được Diệp Hạo lúc này có thể dễ dàng giết chết mình.



Bịch một tiếng, Pháp Tướng Đại Thủ của hắn bị phá vỡ, tiếp đó Diệp Hạo như mãnh hổ hạ sơn, lao đến hắn.



Lui!



Dù rất cố gắng nhưng tốc độ của hắn không thể bằng Diệp Hạo.



Mắt thấy Diệp Hạo sắp vọt đến bên cạnh mình, trung niên Chấp Sự cắn răng một cái rồi chém một kiếm về phía Diệp Hạo.



Nhưng hắn không ngờ Diệp Hạo không hề có ý tránh né.



Nhưng điều làm hắn chấn kinh hơn còn ở phía sau.



Hắn toàn lực chém ra một kiếm thế nhưng không lưu lại được dấu vết nào trên người Diệp Hạo cả.



- Không có khả năng.



- Không gì không thể cả.



Diệp Hạo nói đến đây, một quyền hạ xuống đập vỡ lòng ngực hắn, tiếp đó Diệp Hạo đưa một tay nắm lấy cổ áo hắn nhấc lên quát lớn.



- Người của Đông Tiên Điện ở đâu?



- Ngươi cảm thấy thế nào?



Kỳ thật không cần tên này nói, Diệp Hạo cũng biết người bên hắn hẳn đã chết hết.



- Đáng chết.



Một bàn tay của Diệp Hạo đánh vào người hắn khiến hắn hóa thành từng mảnh vỡ.



Khi Diệp Hạo thu hồi Túi Càn Khôn của Trung Niên Chấp Sự và điếm tiểu nhị, Bạch Thược cũng trở về.



Trong lúc Diệp Hạo đánh nhau bên này, Bạch Thược cũng nhanh chóng ra tay.



- Thế nào?



- Giết chết hai tên.




- Cái gì?



- Nếu nơi này phát sinh chiến đấu thì hai cái cửa thành sẽ đóng lại, chúng ta còn phải cam đoan thoát ra khi cửa thành chưa đóng.



- Nếu nói như vậy thì sẽ rất khó khăn.



Trong mắt bạch Thược lộ vẻ suy tư nói.



- Không khó.



- Cái gì?



- Sư tỷ quên đệ là Trận Đạo Sư à.



- Có thể đệ là Trận Đạo Sư, nhưng cũng phân thân không được a.



- Đệ có người giúp đỡ a.



- Người nào?



- Đến lúc đó tỷ sẽ biết.



Diệp Hạo làm ra vẻ bí hiểm.



Sau khi hai người quen thuộc địa hình cả tòa thành trì thì mới đi đến Bán Thang Tửu Lâu.



Gọi mấy món nhắm tinh xảo xong, Diệp Hạo cùng Bạch Thược bất động mà nghe ngóng.



- Gần đây Đông Tiên Điện cùng Thập Bát Lâu và Liệt Hỏa Tông tranh đấu càng ngày càng kịch liệt nha.



- Đáng tiếc hai nhà kia liên thủ nên Đông Tiên Điện gặp khó rồi.



- Thế cục trước mắt đã rất rõ ràng, Đông Tiên Điện chắc không thể chống lại hai nhà này.



- Bất luận thế nào Đông Tiên Điện cũng là Thế Lực có uy tín lâu năm, chắc chắn se không chắp tay nhường ra địa bàn của mình đâu.



- Không cho thì có thể thế nào?



- Sự thật cho thấy Đông Tiên Điện càng đấu, địa bàn lại càng ít.



Ngay khi những Tu Sĩ này bàn luận, một thiếu niên mặc áo báo trắng cười lạnh nói.



- Đông Tiên Điện chẳng qua không rảnh tay, nếu rảnh tay mà nói thì Thập Bát Lâu cùng Liệt Hỏa Tông cũng không gây nên được bọt sóng gì.



Lời nói của thiếu niên này làm toàn trường chú ý.



- Địch Long, im miệng.



Thiếu nữ ngồi bên cạnh thiếu niên áo trắng này thập giọng quát lớn.



- Tỷ, bọn họ khua môi múa mép quá!



Thiếu niên áo bào trắng không phục trả lời.



- Ta nói im miệng, không nghe sao?



Lông mày Địch Phượng nhướn lên nói.



Nhìn thấy tỷ tỷ tức giận, Địch Long không dám nói gì nữa.



Bất quá thực khách bốn phía lại nhìn hai ngươi với thần sắc kinh ngạc.



Trong lòng bọn họ có một suy đoán mơ hồ.



Bất quá, không người nào nói ra.