Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 72 : Tam Tông Lục Môn

Ngày đăng: 15:46 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



Diệp Hạo vươn người nhảy khỏi phòng từ lầu bốn trở về nhà.



- Anh theo tôi làm gì?



Diệp Hạo kinh ngạc nhìn tiểu đạo sĩ đang đi theo mình.



- Tôi không có chỗ ở.



Hiểu Minh xấu hổ lên tiếng.



- Cho tôi ở nhờ một ngày, ngày mai tôi sẽ đi.



- Được.



Diệp Hạo gật đầu.



- Nhưng anh không thể ở không.



Sắc mặt Hiểu Minh thay đổi.



- Trên người tôi không có tiền.



- Không cần tiền, anh giúp tôi một việc.



Diệp Hạo thấy sắc mặt Hiểu Minh đã trắng bệch, cười thầm trong lòng, chỉ sợ từ lúc người này xuống núi đến giờ ăn không ít thiệt thòi.



- Nếu đủ khả năng, tôi sẽ giúp.



Hiểu Minh cân nhắc từng câu từng chữ.



- Anh có biết Mộng Ngạc không?



- Mộng Ngạc?



Hiểu Minh nghe thế, mặt đổi vẻ nghiêm trọng hỏi.



- Anh từng gặp Mộng Ngạc?



- Từng gặp.



- Loại yêu thú như Mộng Ngạc giống như giòi trong xương, ẩn náu trong linh hồn con người, với đạo hạnh tôi hiện giờ cũng không diệt trừ được nó hoàn toàn.



Hiểu Minh trầm giọng nói.



- Phái Mao Sơn các anh thuộc Đạo Gia Tông Môn sao?



- Ừm.



- Vậy Mao Sơn có bùa chú chữa bệnh không?



- Không có.



- Các anh thật không sử dụng bùa chú đơn giản nhất luôn à?



- Mao Sơn chúng tôi chú trọng số mệnh luân hồi, không can thiệp chuyện người phàm.



Hiểu Minh giống như nhìn thấu tâm tư Diệp Hạo.
- Tôi thấy hồn phách trong trường chúng ta không chỉ một lần, cô cũng biết trường ta được xây trên một bãi tha ma, trước kia dựa vào chính khí của đệ tử Hạo Nhiên còn có thể đè xuống, nhưng bây giờ đã không thể nữa!



Đường Phiên Phiên không khỏi biến sắc.



- Chuyện này.



- Đại năng trên thế giới và quỷ sai Địa Phủ đã bắt đầu hành động, bởi vậy, có bùa hộ mệnh của tiểu đạo sĩ thì đỡ lo hơn.



Diệp Hạo nói khẽ.



Đường Phiên Phiên nghe vậy mới an lòng một chút.



- Cô buồn ngủ không?



- Không.



- Nếu không muốn ngủ thì đọc sách với tôi đi.



Diệp Hạo nói xong, đi lây quyển Đông y bách khoa toàn thư, còn Đường mỹ nữ chọn quyến kinh tế.



Thời gian trôi qua, trí nhớ Diệp Hạo ngày càng kinh khủng, hắn đoán, chỉ cần qua thêm một khoảng thời gian, hắn chắc có thể đọc nhanh như gió như trong truuyền thuyết.



Diệp Hạo lẳng lặng đọc sách suốt 3 giờ mới bỏ xuống, nhưng khi quay sang nhìn quyển sách Đường Phiên Phiên đang đọc mới giật mình.



- Sao cô lại đọc sách kinh tế?



- Gần đây tôi cảm thấy khá hứng thú với việc kinh doanh.



- Có nghĩ tới chuyện đầu tư không?



- Nghĩ tới nhưng điều đó cần rất nhiều tiền.



- Cần bao nhiêu?



- Giai đoạn đầu thôi nhưng có khả năng cần đến 10 triệu.



Diệp Hạo nghe vậy, biến sắc.



- Không đùa đấy chứ?



- Giờ là thời đại công nghệ thông tin bùng nổ, tôi đang chuẩn bị tạo ra một APP hoàn toàn mới, hiện giờ Baidu và Ali đều trong giai đoạn chuẩn bị, nếu tôi có thể vượt lên trước một bước triển khai ra APP mới này, tôi tin tương lai có thể được chia một chén canh trên internet.



- Cần bao nhiêu tài chính để khởi động giai đoạn đầu?



- Bởi vì cần thông báo tuyển dụng chuyên gia internet giỏi nhất cùng điều kiện công việc hấp dẫn, tài chính khởi động nằm trong khoản 2000 vạn.



Đường Phiên Phiên sớm có tính toán trong lòng.



- Giai đoạn khởi động này cần bao lâu?



- Điều khó nhất hiện giờ là khai phá APP này ra, nếu có thể tuyển được chuyên gia internet cao cấp, tôi nghĩ khoảng chừng 1 năm.



- Chuyên gia internet không thành vấn đề, đúng lúc tôi có quen mấy hacker.



Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi lên tiếng.



- Về phần tài chính, tôi có thể cung cấp cho cô 3000 vạn.



- Cái gì?



Đường Phiên Phiên biến sắc.



- Cậu đại gia thế à?