Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 750 : Đánh cược

Ngày đăng: 15:56 30/04/20


Đánh cược



- ---------------------



- Ngạo Vô Công Tử danh xưng Đan Kiếm Song Tuyệt, một trong Thập Kiệt tại Hỗn Loạn Vực.



Qua Ngũ trầm giọng nói.



- Tu vi nghe nói đạt đến 22 Chuyển.



- 22 Chuyển?



Diệp Hạo nghe vậy không khỏi mất hứng.



Bây giờ, Diệp Hạo chỉ hứng với những người vượt qua 27 Chuyển cơ.



Qua Ngũ lăn lộn nhiều năm đã sớm luyện thành một đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh, thần sắc khinh thường của Diệp Hạo không qua được của hắn.



Trong lòng Qua Ngũ chấn động thầm nghĩ.



"Chẳng lẽ vị này còn mạnh hơn Ngạo Vô? Không có khả năng, cả Hỗn Loạn Vực to đùng như thế cũng chỉ có mười dạng nhân vật như Ngạo Vô thôi."



Mà trong quá trình chờ đợi, bên trong đám ngươi bỗng nhiên bạo phát từng tiếng kinh hô.



- Ta không có nhìn lầm chứ? Vị kia chẳng lẽ là Hoàng Nhi?



- Ngoại trừ Hoàng Nhi ra thì còn có dung nhan dạng này chứ?



- Dù tướng mạo thấy không rõ nhưng dáng người thướt tha thế này có thể khiến người ta xung máu huyết a.



- Người nào nói không phải đây?



- Hoàng Nhi đến đây vì Ngạo Vô sao?



- Chỉ sợ không phải, Ngạo Vô quả thực đang theo đuổi Hoàng Nhi, nhưng cô nàng đến giờ vẫn không đáp lại nha, cô ta đến đây chắc muốn xông Kiếm Tháp.



Hoàng Nhi đến khiến cho đám Tu Sĩ xung quanh không khỏi nhường ra một con đường.



Hoàng Nhi vẫn tiến bước đồng thời nhìn về phía xa xa.



Thời điểm thấy rõ đạo kia thân ảnh, ánh mắt Hoàng Nhi lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.



- Hoàng Nhi Tiểu Thư lại nhìn ta.



- Hoàng Nhi Tiểu Thư nhìn ta mới đúng?



- Ta không được, ta sắp không xong rồi, tim ta đập nhanh quá, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?



- Hoàng Nhi Tiểu Thư đang đi về phía ta kia.



Lúc này, đám tu sĩ bên cạnh Diệp Hạo đang tự sướng mà bật thốt.



- Hoàng Nhi Tiểu Thư.



Một thanh niên mặc cẩm bào nở nụ cười xem như đẹp nhất của mình nói khẽ.



- Tránh ra một chút.



Hoàng Nhi cau mày quát.



Thanh niên lộ vẻ lúng túng mà tránh đường.



Hoàng Nhi thẳng đi tới bên người Diệp Hạo.



- Không nghĩ đến ta còn có thể nhìn thấy ngươi.




- Ngạo Vô quả thật xông qua Tầng tám.



- Thực lực hắn tăng lên nữa rồi.



- Không biết lần này Ngạo Vô có khả năng xông đến Tầng chín không?



- Toàn bộ Hỗn Loạn Vực chỉ có mỗi Hoàng Nhi xông đến Tầng chín a.



- Thiên Chi Kiều Nữ mà.



Một khắc đồng hồ sau, ánh sáng Tầng tám tắt, sau đó Ngạo Vô đi ra từ trong Kiếm Tháp.



Ngạo Vô ăn mặc một thân kiếm bào bó sát người, trong tay mang theo một chuôi hàn thiết Tiên Kiếm, thời điểm vừa đi ra Kiếm Tháp không mắt sáng lên.



- Hoàng Nhi.



- Ta gọi Hoàng Nhi cô nương.



Hoàng Nhi bình tĩnh nói ra.



- Hoàng Nhi, ngươi đến xem ta xông Kiếm Tháp sao?



Ngạo Vô lơ đễnh hỏi chuyện khác.



Hoàng Nhi biết đối phương cũng không phải ngày một ngày hai.



Nàng rất rõ ràng gia hỏa này không chỉ thực lực mạnh còn da mặt còn rất dày.



- Ta tự mình đến xông Kiếm Tháp thôi.



Nàng vừa dứt lời đã vội bước chân tiến nhập vào Kiếm Tháp.



Ngạo Vô cười lắc đầu, sau đó nhìn qua Lâm Kinh Vân, ánh mắt dần trở nên lạnh băng.



- Lâm Kinh Vân, Hoàng Nhi là của ta.



- Ngươi cho rằng ta giống như ngươi à, cả ngày chỉ nghĩ đến vếu với mông của nữ nhân.



Lâm Kinh Vân cười lạnh đáp.



- Trong lòng ta chỉ có kiếm mà thôi.



Ngạo Vô nghe Lâm Kinh Vân nói vậy không khỏi nở nụ cười.



- Ngươi đã không truy cầu Hoàng Nhi, vậy chúng ta sẽ trở thành hảo bằng hữu.



- Ta không truy cầu Hoàng Hoàng Nhi, không có nghĩa kẻ khác sẽ không truy?



Ngạo Vô nói xong nhìn qua Diệp Hạo.



Ngạo Vô nhìn theo qua gặp Diệp Hạo, ánh mắt tức khắc lạnh xuống.



- Tiểu tử, có vài người không phải ngươi có tư cách truy cầu.



- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ngươi có tư cách?



Diệp Hạo cười nhạt đáp lới.



- Hoàng Nhi có thể xông qua Tầng chín Kiếm Tháp, mà ngươi ngay cả Tầng tám đều không xông được, bây giờ mặt dày mà bảo ta không có tư cách theo đuổi người ta?



Toàn trường vì đó xôn xao!



Không ai ngờ Diệp Hạo lại dám gây hấn với Ngạo Vô Công Tử trước mặt đám người như thế!