Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 751 : Miểu sát
Ngày đăng: 15:56 30/04/20
Miểu sát
- ---------------------
Không ai ngờ Diệp Hạo lại dám gây hấn với Ngạo Vô Công Tử trước mặt đám người như thế!
Lai lịch Ngạo Vô thần bí, danh xưng Đan Kiếm Song Tuyệt.
Những năm này, không phải không có ai nhắm đến Ngạo Vô, nhưng tất cả bọn họ đều đã chết.
Nhưng Lâm Kinh Vân biết một chút lai lịch của Ngạo Vô.
Ngạo Vô có hai Sư Tôn Tiên Chủ Cao Giai a.
Đây cũng là lý do vì sao sư môn hắn không nên động vào Ngạo Vô.
- Ngươi nên cảm thấy may mắn vì nơi này là Kiếm Tháp, nếu không ngươi đã sớm chết trở thành xác chết rồi.
Ngạo Vô nhìn Diệp Hạo, trong mắt toát ra sát ý dữ tợn.
Trung Ương Thành lại như thế nào?
Ngạo Vô giết người, ai dám hỏi đến?
- Hi vọng chút nữa ngươi còn có thể nói ra lời như vậy.
Diệp Hạo thản nhiên đáp lời.
Ngạo Vô khẽ giật mình.
Hắn có chút không hiểu ý của Diệp Hạo.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt hắn tập trung vào thân ảnh yểu điệu của Hoàng Nhi đang trong Kiếm Tháp, bởi vì trong mắt Ngạo Vô hắn hiện giờ Diệp Hạo đã là một người chết.
Tầng một!
Tầng hai!
Tầng ba!
Tốc độ qua ải của Hoàng Nhi rất nhanh, còn nhanh hơn Ngạo Vô rất nhiều.
Diệp Hạo không cảm thấy có gì lạ cả.
Nhưng Lâm Kinh Vân và Ngạo Vô đều lộ ra thần sắc rung động.
Hai người đều đã xông qua Kiếm Tháp.
Bọn họ rất rõ ràng tốc độ của Hoàng Nhi hiện tại có ý nghĩa gì.
Tầng sáu!
Tầng bảy!
Tầng tám!
Thời điểm Hoàng Nhi xông đến Tầng chín Kiếm Tháp, ánh mắt toàn bộ tu sĩ phía dưới đều nóng bỏng Tầng chín Kiếm Tháp.
Không ai nghi ngờ việc Hoàng Nhi có thể xông đến Tầng chín cả.
Bởi vì trước đó nàng đã xông đến tầng đó rồi, mà lần này thực lực nàng lại tăng lên một chút, nếu lại không đến được tầng chín, chẳng phải làm trò hề cho thiên hạ?
Bọn họ chờ mong Hoàng Nhi có thể xông qua Tầng chín luôn hay không?
Lần này, Hoàng Nhi dừng tại tầng chín rất lâu, ước chừng qua nửa canh giờ sau, ánh đèn mới bị dập tắt.
Bởi vì ngay khi Diệp Hạo chém ra một chiêu kia, ánh đèn trong tầng chín đã tắt.
Con ngươi Lôi Nặc co rụt lại.
Kỳ thật, từ khi Diệp Hạo xông đến cửa thứ sáu, quá trình hắn Diệp Hạo sấm quan đều nằm trong mắt Lôi Nặc.
Một kiếm.
Mặc kệ đối thủ lợi hại cỡ nào cũng đỡ không nổi một kiếm của Diệp Hạo.
Lôi Nặc rất rõ ràng, trong tình huống đồng cấp dù bản thân xuất thủ cũng không phải đối thủ của Diệp Hạo.
Lôi Nặc vung tay kéo Diệp Hạo từ trong Kiếm Tháp tầng chín đến trước mặt mình.
- Ta cả đời này kiến thức qua rất nhiều Thiên Kiêu, nhưng kinh diễm như ngươi thì chưa gặp qua bao giờ.
Lôi Nặc lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói ra.
- Đi theo ta nào, tiểu gia hỏa.
Nhìn thấy Diệp Hạo, Hoàng Nhi theo Lôi Nặc rời đi, toàn bộ tu sĩ đang xem xung quanh Kiếm Tháp đều sôi trào.
- Tầng chín vẫn không chịu nổi một kích, bị miểu sát a.
- Tầng chín đối ứng với cường giả cấp bậc Tiên Tôn trong tương lai a.
- Chẳng phải nói tương lai vị này thể đạt đến cấp độ này?
- Ta phải lập tức bẩm báo Tông Môn mới được.
- Không biết có thể kéo vị này vài trong bang ình không?
Ngay thời điểm Trung Ương Thành bởi vì Diệp Hạo mà gió nổi mây phun, Diệp Hạo cùng Hoàng Nhi lại theo Lôi Nặc đi vào một Động Thiên Phúc Địa.
Hoàng Nhi đánh giá bốn phía một cái khẽ lên tiếng.
- Không ngờ trong Trung Ương Thành còn có vùng đất như thế này?
- Chỗ ở của ta chính là Đào Nguyên.
Lôi Nặc tự ngạo đáp lời.
Ông ta quả thật có tư cách nói ra lời như vậy!
Tiên Tôn cường giả muốn chế tạo một chỗ thanh tĩnh, người nào dám không có mắt mà quấy nhiễu hắn thanh tu?
- Không biết lệnh sư ngươi là ai?
- Xin lỗi, tục danh gia sư không tiện tiết lộ.
Diệp Hạo lắc đầu đáp.
- Ngươi dùng Kiếm Quyết gì thế?
- Âm Dương Kiếm Quyết.
- Bản Nguyên Kiếm Quyết hả?
- Ừm.
- Vậy Kiếm Quyết của ta không thích hợp với ngươi rồi.
Lôi Nặc nhẹ nhàng lắc lắc nói.