Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu

Chương 10 : Cậu yêu thầm tôi

Ngày đăng: 12:31 30/04/20


Tác giả: Thiên Hạ Thiên



Editor: Red9



Lời chia tay là do cô ấy nói ra, sau khi kết thúc kỳ thi đại học, thậm chí còn không chờ đến lúc điểm thi được công bố, lý do là vì bọn họ đều có mục tiêu cần theo đuổi, nhưng cô ấy lại lấy lý do là tính cách của cả hai rằng không một người nào vì người còn lại mà thỏa hiệp, mà cô lại không bằng lòng vì điều gì đó, cho nên lựa chọn chia tay là tốt nhất.



Hẹn hò một năm, Hà Tất hiểu rõ tính cách của người kia, cô không chỉ xinh đẹp mà còn thông tuệ và rất lí trí, là Hoa hậu giảng đường mà cả trường họ đều hâm mộ, qua lại với Hà Tất là học sinh khoa lý ban trung, nhưng người ta lại là học sinh khoa văn của lớp mũi nhọn, thật đúng là học bá.



Hà Tất trước giờ đều rất rõ mục tiêu của cô là đỗ trường đại học ở thủ đô, nhưng Hà Tất cho dù cố gắng cũng không có mục tiêu thi vào đó. Đối với trình độ đại học, anh cũng không có lý tưởng vào những trường đại học lớn hơn, mà những trường ở thủ đô không phải là trường mà số điểm của hà tất muốn là có thể vào, cha mẹ anh thì vẫn luôn hy vọng con trai mình học ở những trường phụ cận, không nên cách xa nhà quá mức.



Cả hai người bọn họ đều hiểu rõ sự khác biệt này. Tình yêu ngây ngô thời trung học có bao nhiêu mơ mộng, thế nhưng cũng không thiếu sự "Lén lút", hơn nữa cũng không ở cùng một ban, đặc biệt là vào năm ba có quá nhiều kỳ thi, phần lớn thời gian đều không thể gặp mặt nhau, hơn nữa cho dù có gặp cũng không biểu hiện ra ngoài mặt. Cho nên kết quả như thế nào thì ai cũng biết.



Vì vậy khi đối phương tỏ ý chia tay, Hà Tất thật ra cũng không quá mức ngoài ý muốn, nhưng lời nói của cô xác thực không đúng toàn diện. Đúng là bọn họ đều có thứ để theo đuổi, nhưng chưa chắc là Hà Tất đã muốn hy sinh bản thân cho đối phương, anh thật ra đã nghĩ rất kỹ để điền vào nguyện vọng đầu tiên là trường đại học ở thủ đô, với trình độ để vào cũng không phải là vấn đề quá lớn, chỉ là dù đó là trường chuyên nghiệp cỡ nào cũng không phải là mục tiêu mà anh lựa chọn.



Nói gì thì nói, sự ôn nhu mà Hà Tất có thể dìm chết người, nhưng thật ra anh cũng là một con người rất đáng sợ. Sau khi đối phương nói lời chia tay, anh liền im lặng không muốn nhắc tới, thậm chí về sau cũng không chú ý hay quan tâm đến bất kỳ một tin tức nào của cô, bao gồm việc cô cuối cùng có đúng như ý nguyện mà vào những trường đại học ở thủ đô hay không.



Nói là không tiếc nuối, kỳ thật cũng có chút ít, đặc biệt là lúc ấy, nhưng hai người đều là những người có lòng tự trọng rất cao, ngạo khí của mỗi người đều không phân cao thấp, và hơn nữa đều là những người có lí trí, bao gồm đối phương, lại là hình ảnh cô gái toàn tài được mọi người vây quanh, Hà Tất luôn luôn tán thưởng những điểm này của cô.



Cũng đã qua hai tháng, việc vào đại học và tiếp xúc với nhiều thứ mới lạ, lúc này an tĩnh mà ngẫm lại, những chuyện như vậy cũng chỉ là quá khứ, không hơn.



Nhưng thật không ngờ tới, mới cách hai tháng đã nhận được tin nhắn của cô, tuy rằng mọi người sau khi lên đại học đều thay đổi, nhưng danh sách bạn bè trên WeChat, QQ vẫn giữ nguyên.



Hơn nữa ngoài ý muốn nhất mà Hà Tất cảm thấy là, cô cũng không như ý nguyện thi đỗ vào trường đại học B, mà vào nguyện vọng hai trường đại học C có lịch sử rất lâu đời.


Có thể nói là người mình thích và mình ngồi đối diện với nhau, cảm xúc rất khó để kìm nén, tỷ như...... Rất dễ cáu giận, thậm chí còn hay để tâm những chuyện vụn vặt.



Hà Tất hoàn toàn không hiểu vì sao người này đột nhiên không vui, hơn nữa trước mắt lại chẳng khác gì hình ảnh con nhím xù lông giận dỗi trước mặt anh như trước kia.



Kết quả anh trố mắt hỏi một câu, "Làm sao mà cậu biết?"



Hà Tất thề, anh tuyệt đối khiếp sợ với những ý nghĩ kỳ lạ mà mạch não của Mục Khải An sản xuất ra, rất vui vẻ thừa nhận mà hỏi lại.



Thế nhưng ở trong mắt của cậu, thật đúng là vui không nổi. Mục Khải An trăm triệu lần cũng không nghĩ tới Hà Tất lại thừa nhận như vậy, đã thế còn dùng ngữ khí ấy hỏi cậu.



Như thế này mà còn nhịn được thì còn cái gì không nhịn được nữa, Mục Khải An lập tức đứng lên, sau đó đi bưng khay quay đầu bỏ đi, lúc đi còn cảm tưởng như tạo ra gió, nam chính phim thần tượng không phải lúc nào cũng tỏ ra quyết liệt và không do dự như vậy sao.



Sở dĩ ngay cả một chữ cũng không nói, hoàn toàn xuất phát từ sự nhân từ của Hà Tất do hôm nay tâm tình vốn không tốt.



Hà Tất ngẩn ngơ ở đó, phát ngốc rồi.



Hoàn chương 10



Tác giả có lời muốn nói: Bởi vì ăn tết, phải về nhà, ở nhà do quá thoải mái nên không viết được chữ nào, cho nên khả năng là sẽ dừng một chút, để cách ngày, suy nghĩ xem tình huống như nào, trước tiên viết mấy chương dự phòng.



Nhưng mà, tôi vẫn sẽ nỗ lực và kiên trì, tranh thủ khoảng thời gian này để biết......



Sắp được về nhà rồi đó, mọi người có về hay không?