Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu

Chương 11 : Cậu yêu thầm tôi

Ngày đăng: 12:31 30/04/20


Tác giả: Thiên Hạ Thiên



Editor: Red9



Hà Tất đối với chuyện Mục Khải An đột nhiên quay đầu rời khỏi nhà ăn mà không nói một tiếng nào vô cùng khó hiểu, mới đầu còn tỏ ra ngờ nghệch, nhưng ngay lúc thân ảnh của cậu ta biến mất sau cánh cửa nhà ăn, Hà Tất rốt cuộc phát hiện ra mình đã nói những lời gì không hay.



Câu nói kia của anh thực ra cũng là một ý khác, thật khó để kéo lại mối quan hệ này.



Hà Tất cảm thấy có chút đau đầu mà xoa huyệt thái dương, nhưng đây không phải là hiểu lầm hay sao.



Ngay lúc anh đang rầu rĩ buồn bã, chuột gọi điện thoại đến, "Tất ca, mua cho tôi một suất cơm, tiện thể mua cả một ly trà sữa nữa, nhớ cho nhiều đá vào."



Hà Tất nhấp nhấp khoé môi, thật đúng là biết chọn thời điểm, "Cậu không đi hẹn hò?"



"Hẹn hò? Người ta là chó FA thì hẹn hò được với ai? Cậu bị cái gì vậy?" Bên kia như lập tức nổ bùm, "Có ai đi hẹn hò à?"



"Đại Thành." Hà Tất tức giận, "Muốn mua trà sữa vị gì?"



"Gì cũng được, nhớ phải cho nhiều đá vào nhé không thì nóng chết." Nghe thấy lời này, tựa hồ như cậu ta còn đang nằm trên giường, mơ hồ còn nghe thấy âm thanh của người khác, "Được rồi thêm một ly nữa, tôi nói rồi. A từ từ, Tiết Văn nói cậu ta cũng muốn một ly."



Mấy tên lười biếng mày, còn chưa biết dậy cơ đấy! Hà Tất hừ một tiếng, nhưng thực ra ngay cả anh cũng quên mình dậy lúc bao nhiêu giờ.



Mua cho chuột ba ly trà sữa và một suất cơm, Cũng thuận tiện mua cho cái tên đang tức giận kia một ly nữa.



Thế nhưng lúc quay trở về lại không nhìn thấy bóng dáng của Mục Khải An, anh dứt khoát đặt trà sữa ở trên bàn của cậu ta, bởi vậy sau khi Đậu Nha đi ăn cơm về thì tỏ ra một biểu cảm đáng khinh nhìn anh.



Sau đó anh liền sang bên phòng của chuột ở cách vách, cũng bởi vậy mà bỏ lỡ khuôn mặt đầy biến đổi của Mục Khải An sau khi nhìn thấy ly trà sữa trên bàn mình, đương nhiên, cho dù là anh ở đây, cậu ta cũng không thể cho anh nhìn thấy cảnh này.



Mục Khải An sau khi trở lại ký túc xá liền mang theo một bụng đầy tức giận mà đi tắm rửa, mỗi tòa ký túc đều sẽ có một phòng tắm lớn ở mỗi tầng, lúc trở về ký tục không có ai ở, con sau khi đã tắm về thì liền gặp Đậu Nha, cùng với...... Ở trên bàn cậu có một ly trà sữa.
Có thể nói điều này chính làm mị lực của đại học đối với Tân sinh.



Ngay khi tiết mục cuối cùng chấm dứt, hoạt động sinh cũng chưa kết thúc, ngươicj lại tiến vào giai đoạn khác, phân đoạn --《 tương lai có cậu 》.



Đây xem như là một truyền thống đẹp của Khoa, là một sự sáng tạo và độc đáo. Tiết mục sau khi chấm dứt, sinh viên của mỗi ban sẽ ngồi lại với nhau, sau đó được tự giới thiệu hoặc chơi trò chơi cùng nhau, gọi là nhận biết và làm quen những bạn học cùng ban, ít nhất là có thể biết tên của từng người. Dù sao thì môi trường đại học vô cùng khác với trung học, trừ thời gian đi học ra, ngày thường tất cả mọi người đều ở KTX, mà đi học thì từng người tự chọn chỗ ngồi, học xong thì ai về nhà người đấy.



Đồng thời phụ đạo viên sẽ đưa cho mỗi ban vài vị học trưởng của những năm trước, trở thành "Người máy hỏi đáp thông minh" Của các tân sinh năm nhất, bất luận là vấn đề gì cũng có thể trả lời. Bao gồm những câu chuyện kỳ thú trường học, điểm của vị giảng viên nào là dễ lấy nhất, những giảng viên nào thích điểm danh nhất, hay mấy câu chuyện tình yêu ở trong trường học.



Có thể nói hoạt động này là hoạt động đặc sắc nhất của lễ đón tân sinh, mà khoa quản lý và khoa toán học đã hợp tác với nhau từ năm năm trước, những truyền thống tốt đẹp này cũng được truyền đến tay bọn họ.



Khoa Toán không thể nhiều nữ sinh bằng khoa quản lý, chỉ cần liếc mắt cũng biết được có bao nhiêu bạn nữ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ví dụ như ban của Hà Tất, tổng cộng có 30 người thì chỉ có bốn nữ, cho nên phụ đạo viên cũng an bài cho ban của anh 3 vị học tỷ.



Mọi người ngồi xếp thành một vòng tròn trên mặt có, có thể nói là độ ấm rất vừa, đưa đến một tia mát lạnh mới ánh đèn vàng trên kia, lâu lâu thường vo ve vài con muỗi, bầu không khí đúng là tốt đến mức nói không nên lời.



Sau khi mọi người vui vẻ giới thiệu bản thân, uỷ viên ở trong ban chuẩn bị những quả bóng bay lớn để chơi trò chơi, bọn họ bám lấy các học tỷ để hỏi những chuyện trên trời, cuối cùng hỏi còn chưa đã, mọi người quyết định chơi lớn một trận xem sao.



"Chơi chân tâm thoại đại mạo hiểm, mọi người dám chơi không?" Không biết là ai nói ra.



"Chơi tới bến luôn."



......



Bọn họ bắt đầu sôi nổi phụ họa.



Kết quả là, Hà Tất đại khái lúc này đã bước lên con đường không lối thoát, dic nhiên là bước đến sớm hơn cũng không chừng.



Hoàn chương 11