Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu

Chương 19 : Cậu yêu thầm tôi

Ngày đăng: 12:32 30/04/20


Tác giả: Thiên Hạ Thiên



Editor: Red9



Mục Khải An lúc ở ngoài cửa hội trường K đại đột nhiên chạy đi, Đậu Nha liền nhanh chóng thúc giục chuột mau mau chạy về ký túc xá. Có vẻ như lộ tuyến không hề giống nhau, bởi vậy họ cũng không thấy Mục Khải An ở trên đường, cho nên khi Đậu Nha trở lại ký túc xá, ngoài Đại Thành ra thì không nhìn thấy Mục Khải An và Hà Tất.



Ngay lúc Đậu Nha chuẩn bị bấm điện thoại gọi cho Hà Tất hỏi chuyện, thì cánh cửa ký túc xá bỗng nhiên bị người ai đó đẩy mạnh một tiếng.



Đậu Nha và Đại Thành cùng đưa mắt nhìn, liên thấy Mục Khải An mang hai con mắt đỏ bừng đi vào, sau đó không đợi bọn họ mở miệng, Mục Khải An đã đá giày hai cái nhanh chóng bỏ lên giường, sau đó chui người vào trong màn.



Đậu Nha và Đạu Thành lại nhìn nhau, không nói đến Đại Thành không biết câu chuyện đầu đuôi ra sao, nhưng nhìn vẻ mặt của Đậu Nha thì cũng có thể suy đoán được chuyện gì.



Kết quả là không chờ hai người mở miệng hỏi, Hà Tất đã xuất hiện ở cửa ký túc xá, sau đó thực ăn ý với Mục Khải An, tiếng mở cửa cũng vô cùng nặng nề, mà đôi mắt căn bản không nhìn về phía hai người mà nhìn về phía giường của Mục Khải An, sau đó nhanh chóng liếc xuống nhìn hai chiếc giày ở hai nơi khác nhau.



"Mục Khải An, cậu xuống đây nói rõ ràng cho tôi biết." Hà Tất thở phì phò đẩy túi trà sữa vào ngực Đậu Nha, đôi mắt nhìn chăm chăm về phía màn của Mục Khải An, cánh màn vẫn đang đong đưa vì vị nào đó vừa chui vào, mà vóc người của Hà Tất lại cao, vì vậy chỉ cần đưa mắt nhìn lên giường của cậu là sẽ biết được cậu có đang ở đó hay không.



Nhưng căn bản là Mục Khải An không đáp lại anh, Hà Tất liền bước nhanh vài bước, không ngờ tư thế của anh như vậy lại khiến cho Đậu Nha và Đại Thành nhìn đến mức sợ hãi, đặc biệt là với Đại Thành chưa rõ tình huống như thế nào, cậu ta vẫn luôn cho rằng hai người không hợp nhau, chỉ là không ngờ lại dẫn đến đổ đá hai bên.



Vì thế Đại Thành vội vàng giữ chặt lấy vai Hà Tất, "Hà Tất, cậu bình tĩnh lại một chút, có chuyện gì thì từ từ nói."



Đậu Nha cũng bị tư thế trước mặt này dọa cho sợ, cũng nhanh nhẹn túm lấy tay của Hà Tất, "Lão đại, lão đại bình tĩnh, chuyện gì cũng từ từ nói, ngàn vạn lần đừng động thủ."


Những lúc như thế, Hà Tất không biết giận là gì nữa.



Thế nhưng lúc này đối mặt với Mục Khải An, khí thế vừa rồi vốn dĩ là "một hai phải nói rõ ràng", nhưng điệu bộ này của Mục Khải An khiến Hà Tất cứng người lại, cảm thấy hình như mình có chút quá phận.



"Tôi, không phải tôi nói tôi đột nhiên có việc hay sao, hơn nữa tôi không phải là không đến, chỉ là đến có chút muộn mà thôi."



Hà Tất không tự giác được mà hạ giọng xuống vô cùng nhẹ nhàng, quả thật mẹ nó thật khó hiểu, loạn khí thế chất vấn và nôn nóng vừa rồi đột nhiên biến mất không thấy giấu vết.



Quả nhiên, Mục Khải An vừa nghe xong liền thấy trong lòng như được rọi sáng, vốn dĩ vừa rồi lòng có bao thương tâm và tức giận, nhưng sau khi nghe được lời giải thích thì đột nhiên có cảm giác muốn tung tăng nhảy nhót.



Nhưng vừa rồi làm loạn thành chuyện như vậy vẫn thật xấu hổ, tuy rằng phẫn nộ trong lòng đã tiêu tan hơn phân nửa, thái độ trên mặt của Mục Khải An cũng có chút chuyện biến, nhưng vẫn phải tiếp tục căng da đầu và xụ mặt xuống nói, "Vậy cậu nhớ lần sau phải nói cho tôi đầu tiên đấy."



Hà Tất sửng sốt, "OK."



Thật là con mẹ nó Mục Khải An, không hiểu sao đột nhiên tức giận, rồi đột nhiên đề tài cũng bị rời đi. Hà Tất vốn còn muốn hỏi lại, anh còn một nghi hoặc vẫn chưa giải quyết, nhưng rồi lại thấy Mục Khải An kéo màn dường như không muốn tiếp tục câu chuyện nên đành thôi.



Trên thực tế, người ngạc nhiên đâu chỉ có mình Hà Tất mà còn có Đậu Nha và Đại Thành vừa rồi tận tâm khuyên bảo.



Dăm ba câu liền xong việc? Ở đâu nói là sẽ có đánh nhau? Mẹ nó, phát triển tình huống kiểu gì vậy?!



Hoàn chương 19