Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu

Chương 23 : Cậu yêu thầm tôi (2)

Ngày đăng: 12:32 30/04/20


Tác giả: Thiên Hạ Thiên



Editor: Red9



Mục Khải An gửi lại một icon yên tâm cho mẹ mình. Sau đó bắt đầu vừa ăn vừa trò chuyện câu được câu không với mẹ.



Mẹ Mục lần đầu tiên khó có được đưa mắt rời khỏi con trai mình để nhìn người bên ngoài, vừa ăn vừa trò chuyện, ánh mắt cơ hồ không rồi khỏi Hà Tất, há mồm ngập miệng đều như mẹ vợ đang thăm dò con rể.



Tỷ như:



"Nhà của Tiểu Hà ở đâu?"



"Cũng tốt, cách chỗ này cũng không xa."



"Trùng hợp vậy, giống An An."



"Tiểu Hà còn có anh em nào không?"



"Vậy thì thật tốt, hóa ra là còn có một em trai."



"Tiêu Hà về sau còn có tính toán gì không?"



......



Đây là...... Tra hộ khẩu gia đình có đúng không? Cuối cùng vẫn là Mục Khải An nhìn không được, ánh mắt khẩn cầu chuyển hướng sang mẹ của mình, "Mẹ ~ Chúng ta ăn cơm thôi."



Mẹ Mục lúc này mới giận đến bật cười mà im miệng lại, nhưng ánh mắt vẫn lơ đãng thăm hỏi Hà Tất.



Bữa cơm ngày hôm nay Hà Tất hoàn toàn có một loại cảm giác như đứng đống lửa, như ngồi đống than, tuy rằng người ta cũng rất hòa nhã và thân thiện, nhưng Hà Tất chỉ cảm thấy ánh mắt của bà quá mức trần trụi, hai mẹ con này thật là không bình thường.



Trong lúc ăn cơm, Hà Tất lại đột nhiên nhận được tin nhắn WeChat, lúc nhìn ra là ai nhắn, anh có chút ngoài ý muốn và tựa hồ lại có trong dự liệu.



【 Anh dậy chưa? 】



【 Bạn học nói hôm nay sẽ đưa em đến phố buôn ăn cơm, anh có muốn cùng đi không? Bạn của em cũng rất muốn gặp anh. 】



Trong lòng Hà Tất nhảy dựng lên, khống chế không nổi mà lướt nhìn thoáng qua Mục Khải An rồi mới nhắn lại.



【 Xin lỗi Lộ Lộ, anh đang có chút việc, sợ là không đi được. 】



【 Vậy thì hôm nào chúng ta lại cùng ăn với nhau nhé? 】



Đại khái hai ba giây sau, Trần Lộ Lộ mới nhắn một icon tiếc nuối lại cho anh.



Trong lòng Hà Tất hỗn loạn, hiển nhiên cô đã biểu hiện vượt quá mức một Trần Lộ Lộ mà anh quen, nếu như là trước kia, lấy sự nhạy bén và tự trọng của Trần Lộ Lộ, lời nói và việc làm của anh đã đủ đánh mất ý niệm của cô, chỉ là không biết lần này vì sao cô lại tỏ ra khác thường như vậy.



Đang nghĩ ngợi, vừa ngẩng đầu lên thì liền thấy mẹ Mục đang chăm chú nhìn anh mỉm cười, Hà Tất lập tức dại ra, vừa đúng lúc có di động ở đây, cơ hội cũng không bỏ qua, vì thế không nghĩ ngợi mà gửi một tin nhắn cho Mục Khải An.


Hà Tất chỉ thấy khuôn mặt của Trần Lộ Lộ cười hai tiếng cứng đờ, sau đó liền kinh ngạc với lực khống chế của cô, thật không phải là người bình thường có thể có được.



"Hà Tất, không giới thiệu với em một chút sao?" Khi nói chuyện, Trần Lộ Lộ mạnh mẽ áp chế tất cả những loại cảm xúc khác xuống, ngược lại lộ ra một nụ cười đẹp nhất nhìn hai người.



Đừng nói Hà Tất kinh ngạc, chính Mục Khải An đang nghiến răng nghiến lợi nhìn hai người thì cũng phải kinh ngạc với biểu hiện của cô, cái gọi là tình huống tình địch gặp mặt vô cùng đỏ mắt đâu rồi, nhìn tâm thái và sự độ lượng này của cô, Mục Khải An hoàn toàn hổ thẹn.



Thế nhưng cũng có thể thấy được, vị này tuyệt đối là một cường địch, cậu nhất thiết phải toàn tâm toàn lực để đối phó.



Hà Tất không ngờ Trần Lộ Lộ sẽ có phản ứng như vậy, lúc sau vừa xấu hổ vừa khó khăn đáp một tiếng rồi mới chỉ vào Mục Khải An giới thiệu.



"Đây là Mục Khải An, là....bạn cùng phòng của anh."



Trần Lộ Lộ khẽ di chuyển mất, Mục Khải An thì lại cảm thấy trong lòng như có bất mãn, nhưng cũng không hề biểu hiện gì ra.



Hà Tất tiếp theo chỉ hướng Trần Lộ Lộ, "Trần Lộ Lộ, là......bạn học Cao Trung."



Chỉ là giới thiệu thôi, nhưng giữa hai người lại xuất hiện một luồng lửa là như thế nào?



"Chào cậu."



"Xin chào."



Cái này gọi là tiếu lí tàng đao*, Mục Khải An vẫn giữ vẻ đẹp trai cong cong khóe miệng, phóng ra một nụ cười chí mạng khiến người khác phải bó tay chịu trói. Nhưng đối phương cũng không phải tay vừa, thậm chí định lực so với cậu còn mạnh gấp 100 lần, Mục Khải An ở trong mắt cô không phải là một sự khiêu khích hay có định kiến nào.



*: Cười nụ giấu dao, lập mưu kín kẽ không để kẻ địch biết. Tể tướng của Đường Huyền Tông là Lý Lâm Phủ có bề ngoài và xử sự hết sức hòa nhã, thân thiện nhưng thực chất lại là người cực kì nham hiểm, dùng mọi thủ đoạn để triệt hạ các đối thủ chính trị khác. Hành động của Lý Lâm Phủ về sau được mô tả bằng câu thành ngữ "Miệng nam mô, bụng bồ dao găm" ("Khẩu mật phúc kiếm", 口蜜腹剑). - Theo Wikipedia.



Không phải đối phương quá cường đại, thì chắc chắn là do bản thân quá yếu, Mục Khải An nghiến răng nghiến lợi.



"Hà Tất, nếu anh có việc thì hôm nào chúng ta lại gặp nhau, em đi chơi một lát rồi quay lại trường học," Trần Lộ Lộ cùng Mục Khải An nói xong liền chuyển hướng về phía Hà Tất, trên mặt không xuất hiện một biểu cảm dư thừa nào, giống như sự thất thố vừa rồi đều chỉ là ảo giác, "Anh hôm nào có thời gian thì đến C đại chơi," Trần Lộ Lộ nói xong thì cười nhẹ nhàng chuyển sang Mục Khải An, vô cùng hào phóng nói, "Đưa vị bạn học cùng phòng này đến chơi nữa nhé."



"Ừ." Hà Tất cứng đờ gật đầu.



"Vậy em cùng Mạt Mạt đi ăn trước." Trần Lộ Lộ mỉm cười, xoay người đi, thậm chí còn nhìn thoáng qua Mục Khải An đang đứng ở đó nghiến răng nghiến lợi.



"Gặp lại." Hà Tất lại cứng đờ gật gật đầu.



Chờ cho đến khi bóng dáng hai người họ biến mất, Hà Tất lúc này mới quay đầu nhìn về phía Mục Khải An, lại thấy Mục Khải An đang phồng má đưa một con mắt trừng anh như đang lên án.



"Cậu trừng mắt tôi làm cái gì?" Hà Tất không hiểu sờ sờ cái mũi.



Mục Khải An lại không nói lời nào, cứ trừng mắt, khiến Hà Tất bị nhìn đến mức cả người không được tự nhiên, hung hăng quát cậu một tiếng rồi quay người nhanh chóng trở lại nhà ăn.



Hà Tất vẫn không thể nào hiểu được, trong đầu hiện lên vô số ý tưởng cùng suy nghĩ vô cùng rối loạn, cuối cùng vẫn nhấc chân đi vào, giải quyết xong cơm trước rồi nói sau.



Nhưng Hà Tất cũng hạ quyết tâm, bất luận là Trần Lộ Lộ hay là Mục Khải An, vào một thời điểm cần kết thúc tất cả, do dự không quyết đoán không phải là phong cách của anh, ngay cả vấn đề tình cảm cũng không ngoại lệ.



Hoàn chương 23