Chước Phù Dung
Chương 54 : Hối hận
Ngày đăng: 12:20 18/04/20
Đêm đó, hoàng thượng thiếu niên và thừa tướng thiếu nữ liều chết triền miên, đốt sạch lửa dục toàn thân, giống như không có ngày mai vậy, điên cuồng đòi hỏi lẫn nhau.
Đèn lồng yếu dần, làm sao cũng hi vọng thời khắc đó dừng lại, song cuối cùng trời cũng sáng, tia nắng ban mai đầu tiên vẽ lên nền trời xám xanh, nghênh đón một ngày mới.
Nam Cung Lân đưa Nghê Ngạo Lam tới cửa chính cung điện, trong đôi mắt hắn tràn ngập sự không muốn, giờ khắc này hắn mơ hồ hơi hối hận, nhưng nam tử hán đại trượng phu, sao có thể lật lọng chứ.
“Tiểu Duệ Tử, ái khanh của trẫm ở bên ngoài, ngươi phải linh hoạt một chút, bằng không xách cái đầu ngươi về gặp trẫm.” Hắn dặn dò tùy tùng đi cùng.
“Được rồi, hoàng thượng đừng khiến Tiểu Duệ Tử ngủ không ngon một tháng, vi thần sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt.” Nghê Ngạo Lam ném ánh mắt trách cứ cho Nam Cung Lân, “Vi thần lên đường, mong hoàng thượng bảo trọng long thể.”
Dứt lời, nàng liền đi tới xe ngựa đằng trước. Thiếu niên nhìn chằm chằm bóng lưng nàng, đè nén nỗi kích động giữ nàng lại. Một khắc sau, hắn thoáng ngạc nhiên nhìn nàng xoay người chạy vội tới chỗ hắn.
Hai cánh tay nhỏ bé vòng qua cổ đế vương, Nghê Ngạo Lam kiểng chân, lưu lại một nụ hôn khe khẽ lên môi hắn, sau đó buông hắn ra, nhanh chóng lên xe ngựa.
Kỵ vệ đi đầu hét một tiếng, đội ngũ bắt đầu lên đường đi tỉnh Hà Sơn.
Không dám ló đầu ra ngoài cửa sổ nhìn, chỉ sợ vừa liếc mắt, quyết định của nàng sẽ vỡ nát như miếng ngói.
Không nỡ, thực sự không nỡ…
Cho đến lúc này, nàng mới phát hiện không gặp hắn trong thời gian dài, là một việc khiến người ta sợ hãi, bất an cỡ nào.
Song, người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Lân ca ca, đợi muội trở về, sẽ không dễ dàng rời xa huynh nữa.
***
Hoàng thượng Đại Cảnh quốc ưỡn thẳng người đứng ngay chỗ cũ, đưa mắt nhìn thiên hạ càng lúc càng xa, cảm thấy nụ hôn tạm biệt của Nghê Ngạo Lam không hề khắc sâu quấn quýt, không hề nhiệt tình như lửa, nhưng hắn không thất vọng, bởi vì nụ hôn ấy nhiệt tình như lửa, nhưng hắn không thất vọng, bởi vì nụ hôn ấy mang theo tình yêu say đắm và sự dịu dàng tràn đầy, thiếu nữ của hắn thực sự rất ngượng ngùng đáng yêu.
Kim Phúc lén nhìn mặt chủ tử phán đoán tâm trạng hắn không tính là quá tệ, huống chi Nghê thừa tướng đã cam đoan với chủ tử sẽ nhanh chóng hồi triều, có lẽ khoảng thời gian này, hắn ta sẽ không trải qua cuộc sống nước sôi lửa bỏng.
Nói xong câu đó, Nam Cung Lân xoay người rời khỏi thiên lao, để lại Tiêu Sùng Việt với bóng dáng cô đơn, chờ mấy ngày nữa hành hình.
***
Thời gian nhanh chóng thoi đưa, nhưng đối với Nghê Ngạo Lam và Nam Cung Lân mà nói thì dài đằng đẵng như cả đời. Trong lúc chủ trì khai đàn cầu phúc, Nghê Ngạo Lam lợi dụng thời gian đi thăm thành trấn tỉnh Hà Sơn, ấn tượng và sự kính yêu của bách tính dành cho tân hoàng quả thật tăng lên rất nhiều, điều này làm nàng rất vui sướng.
Quan viên tỉnh Hà Sơn cuối cũng cũng gặp mặt lần cuối, sau khi nàng đưa ra tình huống, mong muốn hiện tại của bách tính và từng sự việc cải thiện xong, bèn thu thập hành lý, vội vã muốn trở về.
Tiểu Duệ Tử vội vội vàng vàng chạy vào hô, “Thừa tướng, Hoàng thượng dùng bồ câu đưa thư tới.”
Nghê Ngạo Lam lật đật bỏ lại chuyện trong tay, mở thư ra cẩn thận xem.
“Ái khanh của trẫm, bảo bối của ta, chừng nào trở về?”
Trẫm nhớ nàng đến mức lỗ tai Kim Phúc sắp chai rồi, không trở về nữa, Kim Phúc sẽ từ quan đấy.
Quả thực lúc nào trẫm cũng mong ngóng lập tức được gặp nàng.
Đợi chờ ngày gặp lại.
Yêu nàng sắp tẩu hỏa nhập ma.Lân”
Khóe môi nhếch lên nở nụ cười thật sâu, nàng đi tới trước bàn, nhấc bút viết thư hồi âm, sau đó lệnh cho Tiểu Duệ Tử lập tức truyền về, rồi nhanh chóng thu thập đồ đạc, nửa khắc sau nhân mã xuất phát về đế đô.
Ngồi trong xe ngựa, nàng chăm chú tính toán thời gian từ tỉnh Hà Sơn trở lại đế đô, lấy tốc độ nhanh gấp đôi hẳn chỉ mất năm sáu ngày, nàng sắp được nhìn thấy Lân ca ca rồi.
Sau khi cửu biệt trùng phùng nàng nên làm sao đây? Nhào vào lòng hắn, lấp kín môi hắn mãnh liệt một phen, hay giả vờ đứng đắn, sau đó lừa hắn về Dưỡng Tâm điện, hoan ái vài lần bất kể ngày đêm?
Có điều, kế hoạch ngọt ngào của nàng lại bị một trận tai vạ làm xáo trộn, không thể thực hiện được…