Chút Chuyện Của Thặng Nữ

Chương 26 :

Ngày đăng: 14:35 18/04/20


Sau khi tình cảm mãnh liệt chậm rãi tiêu tán, ngọt ngào cũng theo đó trôi mất, bản tính tham lam khiến lòng bắt đầu đau âm ỉ, ta hoảng sợ nghĩ đến tương lai nếu không có Tô Vãn, ta phải làm sao bây giờ? Bởi vì ta biết rõ ràng, người có thể cho ta có được cảm giác sóng gió gian nguy, ngoại trừ Tô Vãn thì không còn bất kì ai nữa, trước kia không có, sau này cũng sẽ không có.



Cái này gọi là vui quá hóa buồn, ta nghĩ vậy.



“Cậu đang nghĩ gì?”



Tô Vãn cả người không mặc gì ôm ta, nhẹ giọng hỏi.



Ta không trả lời, ta sợ cảm xúc của mình sẽ lây sang nàng.



“Có phải cậu hối hận hay không?”



Tô Vãn lại hỏi.



Ta giật mình nhìn Tô Vãn, vẻ mặt Tô Vãn giống như mắc lỗi, lòng ta lập tức đau nhói, đau đến thiếu chút nữa rơi lệ. Cánh tay vòng qua eo nàng, dùng lực ôm chặt nàng lại:



“Sao lại nghĩ như vậy?”



“Bởi vì mình hối hận.”



Tô Vãn nói.



“Hối hận vì đã đưa ra ý kiến ngu ngốc, để cho tên đàn ông chết tiệt kia có được cậu.”



Ta lại giật mình:



“Cậu để bụng sao?”



Nam nhân thường chú trọng đến trinh tiết của người yêu mình, nữ nhân thích nữ nhân sợ là cũng có đi. Ta nhất thời có chút mất mác, cảm giác thật khó nói, thật lòng tuy rằng ta cùng với bạn trai cũ đã chia tay nhưng mà ta cũng không hối hận vì đã quen hắn, dù sao có thể đi đến bước đó thì lòng ta cũng chuẩn bị kỹ càng rồi.
Ta nghĩ mặt ta chắc hẳn đã đỏ như máu, kỳ thật trong lòng ta chưa có kế hoạch gì cả, đây là lần đầu ta chiếm vị trí chủ động, ta không biết mình có thể mang đến cảm giác sung sướng cho Tô Vãn hay không. Ta luôn là như vậy, trước khi làm chuyện gì đều luôn đắn đo không ngừng.



Khi ta nói “Mình không có kinh nghiệm, có gì không đúng cậu nhớ nói mình biết” xong, lập tức cảm thấy mình thật thất bại.



Tô Vãn cười ha ha, ôm lấy mặt ta nói:



“Dương Thần, cậu đáng yêu quá.”



Sau đó thu hồi nụ cười, nghiêm chỉnh gật đầu:



“Được.”



Ta lúng túng nhắm thật chuẩn vị trí đôi môi đỏ mọng của Tô Vãn, nhắm mắt hôn lên, nhiệt khí lại một lần nữa trào dâng.



Nụ hôn của ta lúc nhẹ lúc mạnh không có kĩ thuật, ta không thể không quan sát phản ứng của Tô Vãn để mà phán đoán. Chân mày Tô Vãn lúc thì nhíu lại, khi thì giãn ra, miệng không ngừng phát ra âm thanh ‘ưm ưm’, ta giống như nhận được sự khích lệ lập tức ở trên người nàng làm càn, mỗi lúc lại chiếm đóng một vùng đất mới, trong lòng vô cùng hồ hởi cùng tự hào. Cảm giác lúc chủ động và lúc bị động thật là khác nhau, khiến cho Tô Vãn bởi vì ta mà ẩm ướt, ta liền nảy sinh một loại khoái cảm muốn chinh phục, càng lúc càng quấn quít say mê thân thể nàng, muốn ngừng mà không được.



Khi ta tiến vào nơi thần bí của nàng, tay thế nhưng không có tiền đồ trở nên run rẩy, ta chỉ thoáng nhìn liền ngượng ngùng xoay đầu sang hướng khác. . . Trong lòng thầm rung động, hóa ra là như vậy, thật đẹp.



Ta nghĩ Tô Vãn khẳng định đã bị ta giày vò tra tấn đến điên rồi, nàng hơi hơi hé mắt nhìn ta, ánh mắt lộ vẻ mơ màng, không nói gì, hết thảy đều thể hiện qua đôi mắt.



Ta ngây người khi thấy Tô Vãn như vậy, Tô Vãn sau khi động tình thật sự rất xinh đẹp, ta cảm nhận được khát vọng sâu trong nội tâm nàng, có lẽ ta đã biết cách khiến cho nàng khoái hoạt rồi.



Ta còn nghĩ sẽ không thành công, ai ngờ lại thuận lợi như vậy, ta không có cách nào miêu tả chính xác được cảm giác khi tiến vào trong Tô Vãn, mới mẻ, hưng phấn, khát khao không ngừng. Hơi thở của ta và cơ thể của nàng cùng nhau run rẩy , ta hôn lên vành tai Tô Vãn, thì thầm bên tai nàng, ta muốn bày tỏ lòng mình cho nàng nhưng không biết phải diễn đạt như thế nào, vào lúc Tô Vãn đang kịch liệt run rẩy, ta thốt lên:



“Tô Vãn, mình yêu cậu.”



Đêm đã khuya, mọi thứ chìm trong tĩnh lặng, chỉ có một nữ nhân chẳng ngại nề hà thổ lộ tình yêu với một nữ nhân khác.