Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 10 : Hung thủ
Ngày đăng: 13:45 18/04/20
Nghê Diệp Tâm vừa thấy mỹ nam tức giận, lập tức thay đổi lời nói:
"Chẳng lẽ muốn có áp trại phu nhân?"
Mộ Dung Trường Tình mặt càng thêm xấu cực kỳ.
"Ta cũng không phải là sơn tặc thổ phỉ."
"Hắc hắc."
Nghê Diệp Tâm không để ý hình tượng mà cười xấu xa.
"Đúng vậy, ta nói đại hiệp cần có một người phu quân."
Nghê Diệp Tâm vừa nói xong lập tức ba chân bốn cẳng chạy mất. Chỉ thấy một cái bóng màu đỏ xoẹt qua, Nghê đại nhân vốn phong lưu lỗi lạc phong độ nhẹ nhàng lập tức biến mất, chạy còn nhanh hơn chuột.
Mộ Dung Trường Tình không ngờ Nghê Diệp Tâm chạy nhanh như vậy, lập tức đuổi theo.
Nghê đại nhân tuy rằng mới luyện công phu cách đây không lâu, nhưng tố chất thân thể vô cùng tốt, hơn nữa Nghê Diệp Tâm đối với khinh công lại là có duyên hảo hợp. Lúc đánh không lại dĩ nhiên chạy là thượng sách, cho nên khinh công của Nghê đại nhân cũng coi như là "Xuất quỷ nhập thần".
Đường đi cũng rất ngắn, cho dù võ công Mộ Dung Trường Tình rất cao cũng không có cách nào nhảy hai cái liền theo kịp. Đến lúc đuổi kịp thì đã thấy Nghê Diệp Tâm dựa vào cửa thư phòng của Tần lão gia, giả vờ bày ra biểu tình suy tư.
Mộ Dung Trường Tình tức giận đến đen mặt, nhưng cũng không mặt dày như Nghê Diệp Tâm, thấy hắn đang nghiêm túc cũng không tiện quấy rầy.
Bên này Nghê Diệp Tâm giả vờ thâm trầm, bên kia Mộ Dung Trường Tình đã lật tung cả gian phòng, nhưng vẫn không tìm được vật mà hắn muốn.
"Mộ Dung đại hiệp, cuối cùng thì đang tìm cái gì vậy?"
"Ngươi không cần biết. Hắn lấy đi thứ của ta, ta chỉ đến lấy lại mà thôi."
"Cái này thì ta biết."
"Ngươi biết gì?"
Mộ Dung Trường Tình cau mày quay đầu lại nhìn.
Tần lão gia ở trong "Mật thất" đã hô to hi vọng có người có thể nghe tiếng kêu cứu của mình. Nhưng rất đáng tiếc, ngày đó toàn bộ hạ nhân đều được cho nghỉ, ngoại trừ hung thủ không có ai nghe thấy tiếng kêu cứu của Tần lão gia.
Hung thủ ở bên ngoài không vào được, Tần lão gia cũng không ra được. Tần lão gia bị thương quá nặng, mất nhiều máu. Trong thư phòng đâu đâu cũng có máu, nhưng không có dấu vết vật lộn cũng bởi vì điều này.
Tần lão gia rất tuyệt vọng vì gian mật thất này tuy rằng ngăn cản được hung thủ, nhưng lại không giữ được mạng của ông ta. Chẳng mấy chốc ông không cầm cự được nữa, lúc ngã trên mặt đất muốn dùng đầu ngón tay viết tên hung thủ, nhưng không còn chút sức lực, cuối cùng vẫn chết đi.
Hung thủ ở bên ngoài vô cùng nóng vội, nhưng hắn bỗng nhiên nhận ra trong thư phòng không còn tiếng động gì, Tần lão gia bị thương nặng như vậy chắc chắn sẽ chết. Hơn nữa cửa thư phòng với cửa sổ đều đóng chặt, biện pháp tốt nhất là để mọi người nghĩ quỷ quái giết người.
"Vậy nên hung thủ làm như cái gì cũng chưa xảy ra, đi dọn dẹp hiện trường ban đầu."
Hung thủ không cạy cửa, mà đi lau hết vết máu bên ngoài. Hung thủ không muốn để cho người khác biết Tần lão gia bị đâm ở nơi nào.
"Vốn là trong sân cùng nhà kho đều có vết máu, nhưng đều đã bị hung thủ xử lý. Nhưng hung thủ không có kinh nghiệm giết người, cho nên xử lý cũng không sạch sẽ hoàn toàn. Lúc ta kiểm tra nhà kho đã phát hiện một vài vết máu. Quan trọng nhất là trên ngạch cửa thư phòng còn có vết máu, do thư phòng đóng kín nên không thể tẩy sạch chỗ đó, cũng là căn cứ chứng minh thư phòng thật ra không phải là mật thất."
Đôi mắt quản gia như đang lóe sáng.
"Nghê đại nhân! Ngài mau nói cho tất cả mọi người biết hung thủ là ai đi!"
Quản gia giống như đã biết được hung thủ là người nào, biểu tình vô cùng kích động.
"Hung thủ đương nhiên là một nam nhân, trên cánh tay có dấu răng do người cắn."
Nghê Diệp Tâm vừa nói như thế Trương thị cười lạnh.
"Đại nhân, ngài đang đùa giỡn sao? Trong tòa nhà này, bất kể là nam hay nữ, trên cánh tay có vết người cắn cũng phải hơn một nửa."
Quản gia gấp đến đổ mồ hôi.
"Đúng vậy thưa đại nhân, ngài cũng biết đó, Nhị phu nhân bị bệnh gặp người liền cắn, rất nhiều người đều bị cắn ở cánh tay. Còn nữa mấy con chó trong nhà cũng cắn người, chuyện này... biện pháp này không thể chứng minh được nha."
Nghê Diệp Tâm hài lòng gật đầu.
"Nói cũng đúng. Nhưng cũng may còn có một biện pháp khác."