Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 135 : Tự làm tự chịu

Ngày đăng: 13:47 18/04/20


Trì Long thấy Nghê Diệp Tâm đi ra ngoài, nhịn không được liền cười một tiếng.



Triệu Doãn nhẹ nhàng thở ra, nghe được Trì Long cười, có chút xấu hổ, không vui nói:



“Ngươi cười cái gì?”



“Không có.”



Trì Long đi qua, sau đó dựa gần bên tai Triệu Doãn thấp giọng nói:



“Ta nhìn thấy ngươi vui vẻ nhịn không được liền muốn cười.”



Triệu Doãn biết hắn tuyệt đối không có nói thật, bất quá cũng lười cùng hắn tranh luận.



Trì Long duỗi tay đem hắn ôm vào lòng, nói:



“Chuyện Mộ Dung Trường Tình ngươi cũng đừng quản.”



Triệu Doãn không có gật đầu, bất quá hắn thật sự không nghĩ quản, hắn cũng quản không được.



Trì Long lại nói:



“Mộ Dung Trường Tình cùng Nghê đại nhân tình cảm rất tốt. Người ta nói hủy đi mười tòa miếu, không hủy một cuộc hôn nhân, chúng ta đừng làm việc lấy gậy đánh uyên ương.”



Triệu Doãn trợn mắt, nói:



“Ta sao cảm thấy ngươi đã sớm biết thân phận Mộ Dung Trường Tình từ lâu.”



“Hắn có võ công cao không lường được, lại họ Mộ Dung, còn đối với Xà Văn Đồ Đằng có hứng thú, ta chỉ tùy tiện suy đoán một chút, cho nên đã chuẩn bị tâm lý.”



Kỳ thật Triệu Doãn cảm thấy mình cũng đã sớm nghĩ tới, nhưng đều do Nghê Diệp Tâm luôn gọi Mộ Dung đại hiệp, Mộ Dung đại hiệp mà bỏ qua. Ai có thể đem một ma đầu liên hệ cùng đại hiệp chứ.



Khi Triệu Doãn còn đang suy nghĩ, Trì Long bỗng nhiên hôn lên bờ môi của hắn. Triệu Doãn sửng sốt, liền nghe Trì Long nói:



“Triệu Doãn có nghĩ thì nghĩ về ta nhiều một chút, đừng luôn nghĩ về người khác.”



Triệu Doãn muốn đẩy hắn, bất quá Trì Long ôm chặt, sau đó áp sát đem lưỡi vói vào trong khoang miệng Triệu Doãn. Triệu Doãn chỉ giãy giụa một chút, liền thuận theo bắt đầu đáp lại nụ hôn này.



Hai người hôn rất lâu, hô hấp cũng có chút không ổn định.



Phòng bên lại truyền đến giọng Nghê Diệp Tâm la to, cũng không biết gọi gì, nghe xong làm người ta cảm thấy có chút thẹn.



“Không chuyên tâm.”



Trì Long bỗng nhiên cắn Triệu Doãn.



“Ui....”



Triệu Doãn cảm giác rất đau.



“Không chuyên tâm, xem ra phải trừng phạt.”



“Đừng……”



Triệu Doãn duỗi tay đẩy hắn, nói:



“Nơi này là Hàn phủ.”



“Ta có chừng mực.”



Trì Long hôn hai má Triệu Doãn.



Phòng bên này là không khí kiều diễm, phòng bên kia Nghê Diệp Tâm kêu như sói tru quỷ gọi.



Nghê Diệp Tâm cảm giác phía dưới chợt lạnh, quần bị lột rớt. Sau đó không đợi hắn kháng nghị, mông đã bị đánh!



Âm thanh cực kỳ vang dội!



Mộ Dung Trường Tình đánh một cái, liền nhìn thấy mông Nghê Diệp Tâm có chút đỏ. Mông vốn dĩ vểnh cao, bởi vì chịu kích thích, lúc này cơ bắp căng cứng. Cũng không biết vì cái gì, Mộ Dung Trường Tình nhìn thế lại có chút khô cổ họng.



Mộ Dung Trường Tình chỉ đánh một cái, sau đó thối lui hai bước, làm bộ chuyện gì cũng không có xảy ra, giọng lãnh đạm nói:



“Xem ngươi còn dám nói hươu nói vượn.”
Nghê Diệp Tâm nhanh tay kéo chăn che lại chính mình, vẻ mặt muốn khóc, nói:



“Đều tại đại hiệp đó.”



Mộ Dung Trường Tình hiện tại quả thực muốn cười to hai tiếng, nói:



“Ta không có xé quần ngươi.”



Nghê Diệp Tâm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nói:



“Mau về khách điếm, giúp ta lấy một cái quần đi.”



Mộ Dung Trường Tình ngồi xuống, thong thả ung dung bắt đầu uống trà.



“Mặc kệ ngươi.”



Hung dữ không xong, Nghê Diệp Tâm lập tức liền thay đổi sách lược. Lộ vẻ mặt ủy khuất, dùng biểu tình đáng thương nhìn chằm chằm Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Trường Tình rốt cuộc chịu không nổi, đứng lên đi ra khỏi phòng.



Nghê Diệp Tâm nhẹ nhàng thở ra. Sau đó nắm chủy thủ lên, Nghê Diệp Tâm phẫn nộ đập vào giường. Bất quá chủy thủ là kim loại không bị trầy xước gì, mà thiếu chút nữa làm giường có một cái lỗ to.



Nghê Diệp Tâm cảm thấy mình bị lỗ nặng, hiện tại mông còn cảm thấy đặc biệt khó chịu. Trong lòng hận đến hàm răng cũng ngứa, muốn tìm cách báo thù rửa hận.



Nghê Diệp Tâm nghĩ mình cùng Mộ Dung đại hiệp đã làm một lần, cũng thật lâu chưa có lại làm. Nghê Diệp Tâm cũng không biết lần duy nhất đó là ảo tưởng, căn bản không phải sự thật.



Nghê Diệp Tâm cảm thấy cứ như vậy kéo dài sớm muộn gì cúc hoa cũng khó giữ được. Mộ Dung đại hiệp võ công quá lợi hại, cần phải dùng thủ đoạn mới có thể đè người, để Mộ Dung đại hiệp thành thật nằm ở mặt dưới!



Nghê Diệp Tâm có một lý tưởng hào hùng, nhưng không có biện pháp gì, trong đầu chỉ có một ý niệm.



Hạ dược!



Trừ hạ dược, Nghê Diệp Tâm thật sự không biết làm như thế nào mới có thể khiến Mộ Dung Trường Tình ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.



Chuyện này khó hơn so với lên trời.



Mộ Dung Trường Tình đi về khách điếm lấy quần. Nghê Diệp Tâm ở trong phòng một mình rất yên tĩnh.



Triệu Mục ở phòng kế bên nhẹ nhàng thở ra, hắn thật sợ lại nghe được âm thanh gì kỳ quái.



Triệu Mục đợi một lúc, phát hiện phòng bên vẫn thực an tĩnh. Hơn nữa Mộ Dung Trường Tình hình như đã đi ra ngoài. Triệu Mục liền đứng lên, nói:



“Cố Cửu, chúng ta đi tìm Nghê đại nhân nói về vụ án đi?”



Cố Cửu nhìn hắn một cái, nói:



“Đại công tử đi đi, ta có chút mệt mỏi.”



Cố Cửu vừa rồi vẫn luôn phát ngốc, cũng không biết nghĩ cái gì. Triệu Mục vừa thấy liền nói:



“Ngươi không có việc gì chứ?”



Cố Cửu lắc lắc đầu. Triệu Mục liền nói:



“Ta lập tức quay lại ngay.”



Triệu Mục ra khỏi phòng liền đến phòng Nghê Diệp Tâm. Hàn gia đã chết người, hơn nữa chết rất kỳ quái, trong lòng Triệu Mục cảm thấy không yên ổn.



Triệu Mục gõ gõ cửa, nói:



“Nghê đại nhân có ở trong không?”



Vừa đúng lúc Mộ Dung Trường Tình đi lấy quần trở về, liền nhìn thấy Triệu Mục gõ cửa phòng Nghê Diệp Tâm.



Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy Triệu Mục liền không vừa mắt. Người nọ còn thừa dịp không có hắn, đi gõ cửa tìm Nghê Diệp Tâm, thì càng không vừa mắt. Mộ Dung Trường Tình đen mặt, vừa muốn đi qua, lại nghe được Triệu Mục gõ cửa hỏi:



“Nghê đại nhân có ở trong không?”



Ở trong phòng Nghê Diệp Tâm đang trầm tư suy nghĩ làm như thế nào tính kế Mộ Dung Trường Tình, đầu óc không rảnh rỗi. Đột nhiên nghe bên ngoài có người gọi, theo bản năng liền nói:



“Không có ở đây!”