Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 138 : Chơi cùng ngươi

Ngày đăng: 13:47 18/04/20


Nghê Diệp Tâm vẻ mặt gặp quỷ, trừng mắt nhìn ra cửa.



Mộ Dung Trường Tình đang đứng ở nơi đó.



Sắc mặt Mộ Dung Trường Tình không tốt, một chân đá văng cánh cửa đóng kín. Hắn muốn nhìn xem cẩu nam nữ ở trong phòng làm cái gì. Bất quá làm hắn thất vọng vì Nghê Diệp Tâm cùng cô nương kia cũng không có ôm nhau hay nắm tay, mà chỉ đứng bên bàn.



Mộ Dung Trường Tình hơi chút hòa hoãn, nhưng thực mau liền trầm xuống, bước vào trong.



Cô nương bị dọa choáng váng, trong đầu chỉ có thể nghĩ đến hai chữ "bắt gian". Sau đó nàng cứng đờ nhìn thoáng qua Nghê Diệp Tâm, tức khắc nhanh chóng nói:



"Ta cái gì cũng chưa làm!"



Nghê Diệp Tâm có tật giật mình, nói chuyện cũng lắp bắp.



"Đại... đại... đại hiệp, sao ở chỗ này?"



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, nói:



"Tất nhiên là đi theo ngươi tới."



"Ta?"



Nghê Diệp Tâm trừng lớn mất, trong lòng lộp bộp một tiếng.



Mộ Dung đại hiệp nói là đi theo ta tới. Vậy chẳng phải là vừa rồi trên đường đều......



Nghê Diệp Tâm không dám nghĩ tiếp, càng nghĩ càng cảm thấy mình không sống được bao lâu.



Cô nương kia cảm thấy khắp cả người phát lạnh, không dám nói thêm câu nào nữa. Nàng cơ trí liền chạy ra cửa phòng, nhưng....



"Ầm"



Cửa bị đóng lại?



Cửa đóng?



Đóng làm gì?



Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa hô lên.



Đóng cửa làm cái gì? Đóng cửa thì chạy như thế nào?



Mộ Dung Trường Tình nhìn chằm chằm Nghê Diệp Tâm, cũng không nói lời nào, chỉ là chậm rãi đi tới.



Lông tơ toàn thân Nghê Diệp Tâm dựng ngược, chạy trốn sau cái bàn.



"Đại hiệp... nghe ta nói. Ta tới thanh lâu không phải tới phiêu!"



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, nói:



"Ta đang nghe. Vậy ngươi nói thật ra đi, ngươi tới làm cái gì?"



"......"



Đột nhiên á khẩu không trả lời được, Nghê Diệp Tâm rất muốn nói cho Mộ Dung Trường Tình biết...
Mộ Dung Trường Tình vốn dĩ chỉ nghĩ hôn một chút. Ai ngờ khi môi hai người vừa chạm vào nhau, Nghê Diệp Tâm bỗng nhiên há miệng, lập tức ngậm cánh môi dưới của Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Trường Tình cảm giác môi dưới rất nóng, bị bao vây bởi ẩm ướt. Không đợi hắn phản ứng, Nghê Diệp Tâm lại lớn mật trực tiếp đem đầu lưỡi vói vào khoang miệng Mộ Dung Trường Tình.



Hiện tại Nghê Diệp Tâm chỉ hôn theo bản năng, đã sớm quên Mộ Dung đại hiệp có thói ở sạch, còn chưa thể tiếp thu hôn lưỡi.



Đây là cảm giác Mộ Dung Trường Tình chưa thể nghiệm qua, thật sự là không biết hình dung như thế nào mới đúng.



Đầu lưỡi Nghê Diệp Tâm thực linh hoạt, rất nóng, mềm mại còn mang theo chất dịch ái muội. Khi tiến vào khoang miệng Mộ Dung Trường Tình, đầu lưỡi kia liền bắt đầu đấu đá lung tung.



Bản thân Nghê Diệp Tâm cũng không có kinh nghiệm, chỉ biết là muốn đem đầu lưỡi vói vào, sau đó phải thế nào cũng không biết. Vì thế đầu lưỡi càn quét tán loạn, một chút kết cấu cũng không có.



Bất quá nói đi cũng nói lại, đối phó với một kẻ đồng dạng không hề có kinh nghiệm như Mộ Dung Trường Tình, tựa như đã dư dả.



Mộ Dung Trường Tình chỉ ôm Nghê Diệp Tâm, thật lâu sau cũng chưa phản ứng lại. Cái loại cảm giác ướt đẫm trơn trượt này làm hắn có chút không được tự nhiên, hô hấp cũng nhanh hơn rất nhiều. Hắn cảm giác không thích ứng, nhưng cũng không có thấy ghê tởm.



Mộ Dung Trường Tình theo bản năng muốn đẩy đầu lưỡi Nghê Diệp Tâm ra. Nhưng khi lưỡi hai người chạm vào nhau, cái loại cảm giác này quá kỳ diệu.



“Ư......”



Nghê Diệp Tâm thở dốc, cả người đều run rẩy, càng dùng sức ôm lấy Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Trường Tình cảm giác mình làm sai một động tác, nhưng mà hắn đã không có thời gian hối hận. Người ở trong lòng ngực run lên một chút, quả nhiên nhanh chóng lui lưỡi ra khỏi khoang miệng hắn, bên môi hai người còn kéo ra một sợi chỉ ái muội.



Nghê Diệp Tâm gương mặt đỏ bừng, mồm há to thở phì phò, sau đó ma xui quỷ khiến liền nói.



“Đại hiệp…… Còn, còn muốn……”



Nghê Diệp Tâm dứt lời liền ngửa đầu, đem miệng mình tiến đến gần môi Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Trường Tình cảm thấy mình tuyệt đối là điên rồi. Bằng không lấy tính cách của hắn, vì cái gì không cảm giác được không thoải mái? Ngược lại khi lưỡi hai người chạm nhau, cảm giác trong lồng ngực dâng lên một ngọn lửa lớn.



Mộ Dung Trường Tình nhìn môi Nghê Diệp Tâm, sau đó đại não nóng lên, liền hung hăng hôn xuống.



Chỉ là Mộ Dung Trường Tình cũng không biết phải làm như thế nào, hết thảy đều theo bản năng. Hắn cảm giác ngọn lửa trong lồng ngực càng lúc càng lớn, thậm chí đôi mắt cũng đỏ bừng. Hắn có điểm muốn hung hăng chà đạp Nghê Diệp Tâm, muốn đem đôi môi Nghê Diệp Tâm cắn phá.



“A....”



Nghê Diệp Tâm rên rỉ một tiếng, giống như cũng đã quá mức kích thích. Âm thanh rên rỉ bị che giấu đi, nhưng dư âm vẫn làm Mộ Dung Trường Tình càng thêm hưng phấn.



Mộ Dung Trường Tình hôn không hề có kết cấu rồi lại điên cuồng. Hắn cắn mút, hút qua, đầu lưỡi ở trong miệng Nghê Diệp Tâm không ngừng tàn sát bừa bãi. Hắn liếm hàm răng, sau đó mỗi một chỗ đều đảo qua.



Nghê Diệp Tâm cảm giác được hình như Mộ Dung Trường Tình đang dùng đầu lưỡi xâm chiếm, vói vào sâu trong cổ họng của mình, cũng không chịu bỏ qua chỗ nào.



Nghê Diệp Tâm khó thở muốn đẩy Mộ Dung Trường Tình ra, nhưng giãy giụa đều không có kết quả. Hai cánh tay Mộ Dung Trường Tình quả thực giống như tường đồng vách sắt rắn chắc.



Mộ Dung Trường Tình cảm giác được Nghê Diệp Tâm giãy giụa, lúc này mới tìm về một ít lý trí, sau đó chậm rãi rời khỏi miệng Nghê Diệp Tâm. Thời điểm rời khỏi còn dùng lực cắn một cái.



“A.... đau……”



Nghê Diệp Tâm vươn lưỡi liếm liếm môi dưới, tựa như muốn xem có bị Mộ Dung Trường Tình cắn nát hay không.



Bờ môi của Nghê Diệp Tâm có chút sưng đỏ, bị chà đạp càng thêm hồng nhuận, giống như càng thêm căng mộng. Hơn nữa động tác liếm môi khiến Mộ Dung Trường Tình run lên, hắn cũng không biết rốt cuộc mình muốn làm cái gì.