Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 145 : Bởi vì muốn hôn

Ngày đăng: 13:47 18/04/20


Phòng bên còn đang bận việc, Nghê Diệp Tâm muốn đi hỏi cũng không được, chỉ có thể ở trong phòng đợi.



Nghê Diệp Tâm có chút mệt, muốn đến giường nằm trong chốc lát. Nhưng nhớ tới Mộ Dung đại hiệp có thói ở sạch thực nghiêm trọng, bản thân Nghê Diệp Tâm chưa tắm rửa tuyệt đối không thể lên giường.



Thật sự là mệt mỏi, Nghê Diệp Tâm lén lút hướng đến mép giường, muốn thừa dịp Mộ Dung Trường Tình không thấy, liền lăn ra giường.



Dù bị bắt cũng nằm rồi nói!



Nhưng Nghê Diệp Tâm vừa chạm mép giường, đột nhiên liền nghe Mộ Dung Trường Tình gọi. Hoảng sợ, Nghê Diệp Tâm nhanh quay đầu lại nhìn hắn, nói:



“Đại hiệp? Sao vậy?”



Mộ Dung Trường Tình đang ngồi ở bên cạnh bàn uống trà. Hắn với tay lấy thêm một cái chén khác, rót trà vào. Tay hắn rất đẹp, ngón dài, khớp xương rõ ràng, lại cho cảm giác có lực. Nghê Diệp Tâm nhìn động tác thong thả ung dung châm trà của hắn mà nước miếng cũng chảy xuống.



Nghê Diệp Tâm giơ tay sờ sờ khóe miệng, cũng may không có cái gì.



Mộ Dung Trường Tình rót trà xong, lại thong thả ung dung đem ấm trà đặt xuống, lúc này mới chỉ vào chén trà, nói:



“Lại đây, súc miệng.”



“Hả?”



Nghê Diệp Tâm có chút sững sờ, còn tưởng rằng mình nghe lầm mà hỏi lại.



“Súc miệng?”



Mộ Dung Trường Tình gật đầu, lặp lại một lần.



“Tới súc miệng.”



Nghê Diệp Tâm buồn bực.



Vì sao phải súc miệng? Đại hiệp quản lý khi nào tắm rửa, hiện tại còn quản lý cả khi nào súc miệng nữa.



Nghê Diệp Tâm sửng sốt vài giây, sau đó hỏi.



“Vì sao phải súc miệng vậy?”



Tay phải Mộ Dung Trường Tình đặt lên bàn, ngón tay co lại, tựa như theo bản năng gõ lên mặt bàn hai cái, khẩu khí nhàn nhạt.



“Bởi vì ta đột nhiên muốn hôn ngươi.”



Nháy mắt Nghê Diệp Tâm trợn mắt há hốc mồm nhìn Mộ Dung Trường Tình.



Nghê Diệp Tâm thật sự hoài nghi lỗ tai mình bị hỏng rồi, bằng không chính là đầu óc Mộ Dung đại hiệp bị hỏng rồi, hoặc cả hai đều hỏng rồi.



Mộ Dung đại hiệp nói muốn hôn?!



Tim Nghê Diệp Tâm ngừng lại, rồi nhảy lên tới không trung. Nhưng mà Nghê Diệp Tâm bỗng nhiên nghĩ tới lời Mộ Dung đại hiệp hẳn là có ý này.


Nghê Diệp Tâm bị hôn đến chân mềm, không còn cảm giác cân bằng, thân thể luôn hướng sang một bên.



Kết quả hôn hôn, Nghê Diệp Tâm bỗng nhiên thấy choáng váng, rồi phát hiện mình đã bị Mộ Dung Trường Tình áp đảo trên giường.



Nghê Diệp Tâm mừng thầm, bỗng nhiên lại bị Mộ Dung đại hiệp hút thật mạnh làm đầu lưỡi rất đau. Mộ Dung Trường Tình tựa như bất mãn Nghê Diệp Tâm thất thần, cho nên càng thêm điên cuồng hôn.



“Ô ư……”



Nghê Diệp Tâm dùng sức đá Mộ Dung Trường Tình hai cái, Mộ Dung Trường Tình lúc này mới nâng người lên một ít.



Nghê Diệp Tâm nằm trên giường há to mồm thở dốc, sau đó duỗi tay xoa xoa quai hàm, nói:



“Đại hiệp không được, quai hàm đau.”



“Ngươi thật sự phá hư không khí.”



Mộ Dung Trường Tình nói xong liền cúi đầu. Hắn hôn trên trán, sau đó ở trên mũi, đến gương mặt, cằm, sau là bên gáy.



Nghê Diệp Tâm bị hắn làm ngứa cực kỳ, nhịn không được bật cười. Bất quá sau đó liền cười không nổi, bởi vì Nghê Diệp Tâm phát hiện nụ hôn của đại hiệp đặc biệt cực nóng, hô hấp cũng thực thô nặng, như là muốn ăn người.



Chuông cảnh báo trong đầu vang lên, Nghê Diệp Tâm tức khắc cảm thấy nguy hiểm khẩn cấp, có cảm giác cúc hoa khó giữ được. Nghê Diệp Tâm đẩy Mộ Dung Trường Tình.



“Từ từ! Đại hiệp.... ta ở mặt trên. Đã phản công một lần... Đại hiệp nghiện à.”



Mộ Dung Trường Tình nghe được Nghê Diệp Tâm nói, đặc biệt bất đắc dĩ. Đến giờ Nghê Diệp Tâm còn hiểu lầm, giờ mà giải thích chỉ mất công Nghê Diệp Tâm tưởng tượng lung tung.



Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên ôm eo Nghê Diệp Tâm. Nghê Diệp Tâm liền cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người đều xoay một vòng tròn. Lập tức thấy mình ngồi ở trên bụng Mộ Dung Trường Tình. Đúng là Nghê Diệp Tâm ở mặt trên, Mộ Dung Trường Tình ở dưới.



“Để ngươi ở mặt trên, bất quá ta muốn làm ngươi.”



Nghê Diệp Tâm tức khắc chấn kinh quá độ, lại tức giận kêu to.



“Vậy sao gọi là ở mặt trên. Ý ta là muốn chủ động.... Ấy ấy ấy....”



Mộ Dung Trường Tình cười một tiếng.



“Ở trên hoặc là ở dưới, ngươi chọn một cái, còn lại không thể chọn.”



Nghê Diệp Tâm trừng mắt, nói:



“Một người một lần, giờ nên là ta làm.”



Mộ Dung Trường Tình không nói lời nào, chỉ là nhìn chằm chằm. Nghê Diệp Tâm tức khắc cảm thấy mình đang ở tình thế rất nguy hiểm. Sau đó bỗng nhiên liền bắt đầu bỏ chạy.



“Cứu mạng, cứu mạng, Mộ Dung đại hiệp hiếu thắng……”



Mộ Dung Trường Tình đè người lại, tức khắc trên trán gân xanh giật giật.



“Câm miệng, phòng bên cạnh đều nghe được.”