Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 146 : Hàn Kỳ bị bắt cóc
Ngày đăng: 13:47 18/04/20
Nghê Diệp Tâm mặc kệ. Bản thân chính là muốn phòng bên cạnh nghe được, bằng không cúc hoa thật khó giữ được. Mộ Dung Trường Tình càng không cho kêu, Nghê Diệp Tâm kêu càng lớn.
Mộ Dung Trường Tình siết chặt nắm tay. Nghê Diệp Tâm bộ dáng này, khiến cho hắn thấy mình thật sự làm chuyện đáng xấu hổ, nhưng mà căn bản không phải cái dạng đó. Vừa rồi Nghê Diệp Tâm rõ ràng còn chảy nước miếng đối với hắn mà.
Trì Long cùng Triệu Doãn vừa trở về, còn chưa có vào phòng liền nghe được giọng Nghê Diệp Tâm hô to. Triệu Doãn lập tức cảm giác da đầu căng phồng, não cũng đau.
Trì Long nghe xong cũng sửng sốt, nhịn không được cười nói:
"Xem ra Nghê đại nhân lại cùng Mộ Dung giáo chủ đùa giỡn."
Triệu Doãn một chút cũng không muốn dính líu bọn họ. Nhớ lại lần trước hắn còn bị Nghê Diệp Tâm đùa giỡn. Tóm lại hắn không nên phá hư chuyện tốt của họ.
Triệu Doãn yên lặng không nói lời nào, chuẩn bị xoay người bỏ đi. Nghê Diệp Tâm kêu lớn tiếng như vậy, không biết sau đó sẽ kêu ra cái dạng gì, Triệu Doãn da mặt mỏng nghe xong cảm giác xấu hổ muốn chết.
Nhưng Triệu Doãn vừa xoay người.
"Rầm"
Cửa phòng giống như bị phá hủy, Nghê Diệp Tâm từ trong phòng vọt ra. Liếc mắt một cái liền thấy được Trì Long cùng Triệu Doãn, Nghê Diệp Tâm như thấy được cứu tinh, xông tới hô to.
"Trì Long, Triệu Doãn! Cứu mạng đi! Mộ Dung đại hiệp không biết xấu hổ, dùng sức mạnh ép buộc ta!"
Triệu Doãn nheo mắt, giơ tay giữ chặt Trì Long kéo đi ra ngoài. Bất quá Nghê Diệp Tâm chạy mau hơn, xông tới ôm chặt Triệu Doãn.
Trì Long giơ tay chắn ngang. Bất quá Nghê Diệp Tâm cũng không chê hắn, không ôm được Triệu Doãn, liền thuận thế ôm lấy Trì Long.
"Trì Long cứu mạng đi. Các ngươi cũng không thể mặc kệ ta nha."
Mộ Dung Trường Tình đi ra, lập tức mặt liền đen, đen đến khó có thể hình dung.
Trì Long nhanh tay quăng Nghê Diệp Tâm ra.
"Nghê đại nhân, chúng ta đột nhiên nhớ tới còn có chuyện chưa làm xong, xin đi trước một bước."
"Không được đi."
Nghê Diệp Tâm la lối khóc lóc, ngăn bọn họ. Mộ Dung Trường Tình tức giận, cũng không biết nói cái gì mới được, hít sâu một hơi mới nói.
"Nghê Diệp Tâm! Ngươi lại đây cho ta!"
Nghê Diệp Tâm lắc lắc đầu, liếc mắt nhìn Mộ Dung Trường Tình.
Mộ Dung Trường Tình nắm chặt nắm tay nói:
"Phát điên à. Ta cũng chưa làm, sao ngươi kêu la, lại đây."
"Nhưng ta đi qua sẽ bị làm."
Mộ Dung Trường Tình nhẫn nại nói:
"Lại đây, ta cam đoan cái gì cũng không làm. Bằng không ta sẽ chết thực thảm."
Nghê Diệp Tâm mím môi suy nghĩ, sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh Mộ Dung Trường Tình, trong miệng nhắc đi nhắc lại.
"Nói không suy nghĩ gì hết là tiểu cẩu, biết không? Mộ Dung tiểu cẩu?"
"......"
Lúc này Trì Long cùng Triệu Doãn thấy có cơ hội liền lặng lẽ rời khỏi, một chút nghĩa khí cũng không có.
Mộ Dung Trường Tình khẽ cười.
"Mặt ngươi thật hồng."
Nghê Diệp Tâm trừng mắt, trên mặt nóng, thân thể nóng muốn chết.
Mộ Dung Trường Tình vươn tay tới, sau đó ôm Nghê Diệp Tâm kéo vào trong chăn.
"Để không lạnh, tới gần một chút."
Nghê Diệp Tâm muốn nói mình sắp nấu chín, một chút cũng không cảm thấy lạnh. Tuy rằng như thế cũng tuyệt đối không đẩy Mộ Dung Trường Tình, sắc đẹp trước mặt, Nghê Diệp Tâm luyến tiếc buông tay.
Nghê Diệp Tâm hưng phấn ngủ không yên.
"Ngủ không được?"
Nghê Diệp Tâm không dám nói lời nào. Mộ Dung Trường Tình nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn ở trên môi Nghê Diệp Tâm.
"Hôn ngủ ngon."
Nghê Diệp Tâm cảm giác vui mừng đến chảy nước mũi. Nhìn môi Mộ Dung Trường Tình, Nghê Diệp Tâm thò lại gần cũng muốn hôn một chút.
Bất quá đột nhiên liền nghe được.
"Cộc cộc"
Có người gõ cửa.
Nghê Diệp Tâm hoảng sợ, Mộ Dung Trường Tình lập tức liền nhíu mày.
Triệu Doãn ở bên ngoài gõ cửa, giọng thực vội vàng.
"Nghê đại nhân, không thấy Hàn Kỳ!"
"Cái gì?"
Nghê Diệp Tâm cả kinh, lập tức ngồi dậy, thiếu chút nữa đụng vào càm Mộ Dung Trường Tình.
Triệu Doãn ở bên ngoài nói:
"Không thấy Hàn Kỳ!"
Người của Triệu Mục luôn giám sát Hàn phủ. Vừa rồi, có người vội vã chạy tới bẩm báo, nói là có người đã cướp Hàn Kỳ đi. Người kia võ công quá cao, bọn họ có mấy người bị thương, không thể đuổi theo, chỉ có thể nhìn người kia đem Hàn Kỳ đi.
Nghê Diệp Tâm nhảy xuống giường, mặc quần áo.
"Đại hiệp mau mặc quần áo, chúng ta đi xem."
Có tình huống đột xuất, tuy rằng Mộ Dung Trường Tình thực không vui, bất quá vẫn không thể mặc kệ. Nhưng sắc mặt Mộ Dung Trường Tình không tốt.
Nghê Diệp Tâm mặc quần áo xong, quay đầu lại thấy Mộ Dung đại hiệp còn vai trần ngồi bất động, liền sốt ruột nói.
"Đại hiệp phát ngốc cái gì, nhanh lên."
Kết quả Nghê Diệp Tâm vừa nói xong, đột nhiên liền bừng tỉnh.
Vừa rồi đại hiệp không cẩn thận đem quần áo ném hết vào trong nước! Hắn không còn quần áo mặc!