Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 164 : Phát sốt rồi

Ngày đăng: 13:47 18/04/20


Lúc ấy, ở trong giáo có rất nhiều người không vừa mắt Mộ Dung Yên. Mộ Dung Yên võ công cao nhất nhì, hơn nữa là người trẻ nhất trong các vị đứng đầu giáo, khiến cho người ta hâm mộ lẫn ghen ghét.



Cuối cùng, Mộ Dung Yên bị mấy sư huynh đệ liên thủ giết chết.



Triệu Nguyên Kính nhíu mày.



"Vậy chủ nhân thật sự của tổ chức Xà Văn Đồ Đằng là ai? Người kia trăm phương ngàn kế muốn tạo phản."



Mộ Dung Tạ nói.



"Sư phụ của Mộ Dung Trường Tình...... Còn chưa chết......"



Triệu Nguyên Kính sửng sốt. Giáo chủ Ma giáo uy danh lẫy lừng tiền nhiệm, Triệu Nguyên Kính cũng có nghe nói qua. Theo thông tin trên giang hồ nói ông ta đã mất cho nên mới đem chức giáo chủ truyền lại cho Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Tạ là con nuôi của Mộ Dung Yên. Khi hắn biết được sự thật đã muốn đi giết sư phụ Mộ Dung Trường Tình để báo thù. Nhưng sợ là trên đời này không có ai có thể giết ông ta. Võ công của ông ta quá lợi hại, ngay cả Mộ Dung Trường Tình cũng không có khả năng đánh ngang hàng.



Mộ Dung Tạ biết mình phải tìm biện pháp mới được, cho nên hắn lặng lẽ tiếp cận sư phụ Mộ Dung Trường Tình.



Sư phụ Mộ Dung Trường Tình vốn dĩ chỉ có hai đồ đệ là Mộ Dung Trường Tình và Mộ Dung Dục. Ông ta vốn dĩ xem trọng Mộ Dung Dục hơn. Tuy rằng Mộ Dung Trường Tình tư chất thông minh nhưng hỉ nộ vô thường. Kỳ thật Mộ Dung Trường Tình là một người dễ dàng mềm lòng, không tàn nhẫn độc ác bằng Mộ Dung Dục.



Cho nên kỳ thật Mộ Dung Dục mới là người được bồi dưỡng làm Giáo chủ Ma giáo. Nhưng lại không nghĩ tới, Mộ Dung Dục lại yêu một người võ lâm chính phái, phản bội Ma giáo.



Bởi vì bất đắc dĩ không thể không giả chết để lánh đời, ông ta chỉ có thể đem chức vị Giáo chủ truyền cho Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Tạ cùng Mộ Dung Dục không có quan hệ huyết thống. Bọn họ kỳ thật chỉ là có một chút giống nhau. Mọi người đều cảm thấy bọn họ rất giống là bởi vì Mộ Dung Tạ vẫn luôn cố tình bắt chước Mộ Dung Dục. Hắn làm như vậy đương nhiên là vì tiếp cận sư phụ Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Tạ cuối cùng cũng được tin cậy và được thu làm đệ tử. Nhờ đó Mộ Dung Tạ biết được rất nhiều chuyện về Xà Văn Đồ Đằng.



Mộ Dung Tạ nói:



"Ta một mình giết không được ông ta. Hơn nữa dù giết chết ông ta cũng vô dụng. Tổ chức Xà Văn Đồ Đằng phát triển rất lớn mạnh, cần phải bắt được những người chủ chốt trong đó."



Mộ Dung Tạ vốn dĩ vào trong tổ chức Xà Văn Đồ Đằng để thu thập thông tin. Hắn muốn lập danh sách những kẻ có liên quan. Bất quá bởi vì Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình càng tra càng sâu, nên sư phụ Mộ Dung Trường Tình muốn diệt trừ Nghê Diệp Tâm.



Mộ Dung Tạ biết chuyện này, tức khắc cả kinh. Sư phụ Mộ Dung Trường Tình còn muốn đích thân ra tay, Mộ Dung Trường Tình tuyệt đối không bảo vệ được Nghê Diệp Tâm.



Cho nên Mộ Dung Tạ đi cứu Nghê Diệp Tâm. Hắn không chỉ bị trọng thương, cũng bại lộ thân phận. Không thể về tổ chức Xà Văn Đồ Đằng, có lẽ còn rút dây động rừng.



Triệu Nguyên Kính duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve hắn, nói.



"Ta đã biết rồi, ngươi đã làm quá nhiều, hiện tại có thể nghỉ ngơi. Cái gì cũng đừng nghĩ, phần còn lại sẽ có người đi làm."



Mộ Dung Tạ từ nhỏ đã chịu rất nhiều khổ sở. Triệu Nguyên Kính nghe hắn nói những việc này, càng đau lòng đến không chịu được, hôn lên môi hắn một chút.



"Ngủ đi."



Mộ Dung Tạ nghe lời nhắm mắt, thực mau liền ngủ.



Triệu Nguyên Kính thở dài, không dám rời khỏi Mộ Dung Tạ một bước, sợ hắn bị trọng thương sẽ phát sốt.



Mộ Dung Tạ không có phát sốt, nhưng tình huống Nghê Diệp Tâm không ổn.



Nghê Diệp Tâm ngủ cũng không kiên định, mơ thấy chuyện thật lâu trước kia.



Nghê Diệp Tâm mơ thấy mình còn ở hiện đại, không ngừng điều tra về vụ án của ba mình nhưng không thu hoạch được gì. Nghê Diệp Tân thực sốt ruột, cảm giác một thân mồ hôi, thở cũng không nổi. Rồi lại nghe được giọng ai đó gọi tên mình, nhưng nghe không rõ ràng.



Nghê Diệp Tâm đột nhiên phát sốt, Mộ Dung Trường Tình tuy rằng nằm ở bên cạnh nhưng cả đêm cũng không nhắm mắt. Hắn luôn nhìn người bên cạnh.



Nghê Diệp Tâm ra rất nhiều mồ hôi, Mộ Dung Trường Tình xoay người ngồi dậy, duỗi tay sờ trán Nghê Diệp Tâm. Phát hiện đối phương rất nóng, hắn xuống giường, đi tìm thuốc cho Nghê Diệp Tâm uống.



Nghê Diệp Tâm gặp ác mộng, kêu hoài không tỉnh, mắt nhắm nghiền, trên mặt lại lộ vẻ hoảng sợ.
"Những hắc y nhân thế nào?"



Trì Long nói.



"Đã chết bốn tên, một còn sống đã bị mang về phủ Khai Phong. Bất quá cho tới bây giờ cũng không có mở miệng."



Đuổi theo Mộ Dung Tạ cùng Nghê Diệp Tâm tổng cộng năm hắc y nhân. Mộ Dung Tạ giết bốn, còn lại một tên bị Mộ Dung Trường Tình đóng đinh ở trên thân cây.



Trì Long cùng Triệu Doãn chạy tới, tên hắc y nhân bị đóng đinh trên thân cây vẫn còn sống, liền đem hắn mang đi. Những hắc y nhân khác giao cho Từ Ngỗ tác nghiệm thi.



Trì Long lại nói.



"Những hắc y nhân đều có hình xăm màu đỏ trên eo, xem ra thân phận rất rõ ràng."



Mộ Dung Trường Tình vừa nghe liền nhíu mi. Thì ra là nhóm sát thủ của tổ chức làm phản, trách không được võ công cao như thế.



Chỉ là người cùng Mộ Dung Trường Tình giao đấu không có nhìn thấy bóng dáng, không biết người này có địa vị gì.



Mộ Dung Trường Tình lại nói.



"Bành phủ như thế nào?"



Triệu Doãn trả lời.



"Những hắc y nhân hình như tới vì Nghê đại nhân, Bành phủ không có ai bị thương."



Mộ Dung Trường Tình gật gật đầu.



Trì Long nói.



"Bành phủ đã có chúng ta canh giữ, Nghê đại nhân yên tâm dưỡng thương thì tốt rồi."



Triệu Doãn tiếp lời.



"Đêm hôm qua, Bao đại nhân cùng Tôn tiên sinh nghe nói Nghê đại nhân bị thương cũng rất sốt ruột......"



Nghê Diệp Tâm bị thương, cũng bị người mang đi, cũng không có về phủ Khai Phong, mọi người nghe nói đương nhiên sốt ruột. Cũng chỉ có Trì Long cùng Triệu Doãn biết người mang Nghê Diệp Tâm đi là Mộ Dung Trường Tình. Nghê Diệp Tâm cũng không có nguy hiểm.



Cũng may Trì Long giải thích cùng Bao đại nhân, nói là Nghê Diệp Tâm được bằng hữu mang đi trị thương, không có nguy hiểm.



"Để hắn ở phủ Khai Phong, ta không yên tâm."



Trì Long nghiêm túc nói.



"Mộ Dung giáo chủ, kỳ thật phủ Khai Phong so với khách điếm an toàn hơn nhiều. Nếu Mộ Dung Giáo chủ không ngại, có thể cùng Nghê đại nhân về phủ Khai Phong."



Mộ Dung Trường Tình nhíu nhíu mày.



"Mộ Dung Giáo chủ có thể yên tâm, ta cùng Triệu Doãn giữ kín như bưng, sẽ không lộ ra với bất kỳ ai thân phận thật sự của Mộ Dung Giáo chủ. Hiện tại chỉ sợ những sát thủ sẽ trở lại, khách điếm thật sự không an toàn, mặc dù có Mộ Dung giáo chủ bảo vệ Nghê đại nhân, nhưng mà......"



Trì Long không có nói thêm gì nữa, kỳ thật Mộ Dung Trường Tình đã bị thuyết phục.



Hắn trước kia cho rằng mình đủ khả năng để bảo vệ Nghê Diệp Tâm. Nhưng trải qua chuyện tối ngày hôm qua hắn đã thay đổi suy nghĩ.



Mộ Dung Trường Tình không thích tiến vào chỗ của quan viên triều đình, bất quá vì an toàn của Nghê Diệp Tâm, Mộ Dung Trường Tình vẫn gật đầu đáp ứng.



"Trong chốc lát Nghê Diệp Tâm tỉnh, ta sẽ dẫn hắn đi phủ Khai Phong."



"Vậy cảm ơn Mộ Dung Giáo chủ, chúng ta lập tức tiếp tục đi điều tra vụ án."