Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 201 : Võ Lâm Minh Chủ

Ngày đăng: 13:48 18/04/20


Nghê Diệp Tâm mới ra khỏi hoàng cung, liền nghe được có người gọi mình, là giọng Mộ Dung Trường Tình.



Nghê Diệp Tâm quay đầu lại nhìn. Mộ Dung Trường Tình không biết như thế nào đã xuất hiện phía sau. Nghê Diệp Tâm chạy nhanh tới, nói:



“Đại hiệp, đại hiệp sao ở chỗ này? Ra ngoài đi dạo xung quanh à?”



Mộ Dung Trường Tình khoanh tay, nói:



“Ta tới đón ngươi trở về.”



Nghê Diệp Tâm đã thay đổi quan phục. Từ tứ phẩm thành lục phẩm tất nhiên là có khác nhau, uy phong không ít.



Nghê Diệp Tâm vừa cười vừa xoay hai vòng cho Mộ Dung Trường Tình xem.



“Đại hiệp, đại hiệp xem ta có cái gì khác không?”



Mộ Dung Trường Tình cười một tiếng, nói.



“Trở nên càng ngốc hơn.”



“……”



Ác ý tràn đầy, không thể đùa giỡn.



Nghê Diệp Tâm cũng không nói nữa, nắm tay cùng Mộ Dung Trường Tình trở về phủ Khai Phong.



Mấy ngày sau, Nghê Diệp Tâm vẫn rất bận rộn, bởi vì phải tập hợp lại các phần hồ sơ vụ án trước đó giao cho Triệu Nguyên Kính, xem như trợ lực cho Triệu Nguyên Kính điều tra.



Chờ bàn giao xong rồi thì Nghê Diệp Tâm có thể bắt đầu kỳ nghỉ phép ba tháng. Suy nghĩ như vậy Nghê Diệp Tâm cảm thấy vô cùng phấn khởi.



Nghê Diệp Tâm bắt đầu thức khuya dậy sớm chỉnh sửa hồ sơ.



Mộ Dung Trường Tình nghe nói Nghê Diệp Tâm sẽ có kỳ nghỉ dài hạn, thì vốn dĩ không cao hứng cũng hòa hoãn đôi chút.



Nghê Diệp Tâm nói nghỉ phép thì muốn đi theo Mộ Dung Trường Tình đến giang hồ, tốt nhất có thể cùng Mộ Dung Trường Tình về nhà mẹ đẻ xem một lần.



Ban ngày Mộ Dung Trường Tình không có quấy rầy Nghê Diệp Tâm chỉnh đốn hồ sơ. Hắn nghĩ dù sao còn có buổi tối. Bất quá làm Mộ Dung đại hiệp không hài lòng chính là vào buổi tối Nghê Diệp Tâm còn phải đi vào trong cung trực đêm.



Mộ Dung Trường Tình lúc này liền không vui. Thật vất vả đợi đến buổi tối, hắn cũng đã tắm rửa xong, chuẩn bị ôm Nghê Diệp Tâm lên giường. Nhưng Nghê Diệp Tâm lại mặc quan phục chỉnh tề, nói là phải đi vào trong cung làm nhiệm vụ tuần tra.



Mộ Dung Trường Tình rất bất mãn, sắc mặt xấu lợi hại.



Bất quá Nghê Diệp Tâm cũng không có biện pháp.



“Đại hiệp ngoan, trở về sẽ mang món ăn ngon cho đại hiệp.”



“Ha ha.”



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh, ôm cánh tay ngồi bất động.



Nghê Diệp Tâm thấy thời gian không còn sớm rồi, liền chạy nhanh đi. Nghĩ là khi trở về sẽ dỗ dành Mộ Dung Trường Tình thì được rồi. Mộ Dung Trường Tình tính tình trẻ con, mau giận nhưng quên cũng mau.



Bất quá Nghê Diệp Tâm không nghĩ tới, Mộ Dung Trường Tình thế nhưng lại đi theo vào trong cung.



Nghê Diệp Tâm vào trong cung chỉ cần đi tuần tra một chút thì được rồi, cũng không ai giám sát. Nghê Diệp Tâm đi một vòng đã có thật nhiều thị vệ vấn an, tức khắc cảm thấy uy phong cực kỳ.



Cảm giác này không tệ nha!



Bất quá đường đi trong cung Nghê Diệp Tâm không quen thuộc, đi một hồi liền lạc đường, cũng không biết mình đi đến đâu. Dù sao bên cạnh vẫn có thị vệ tuần tra cũng không dáng lo.



Khi Nghê Diệp Tâm đang đắc chí, đột nhiên có một bàn tay từ sau lưng vươn tới. Miệng mũi bị bưng kín, Nghê Diệp Tâm bị kéo tới sau núi giả.
Vì Mộ Dung Chẩn võ công cao không lường được, nếu ông ta biết Mộ Dung Dục còn sống, nói không chừng sẽ bực tức thành giận ra tay giết người. Hạ Hướng Thâm đem Mộ Dung Dục mang về sư môn, sẽ an toàn hơn nhiều.



Chỉ là sau đó Hạ Hướng Thâm gặp nhiều phiền toái.



Bởi vì hai vị Võ Lâm Minh Chủ trước đều chết ly kỳ, cho nên nhiều người đều thỉnh Hạ Hướng Thâm điều tra rõ nguyên nhân cái chết của họ.



Làm như vậy đương nhiên là muốn cho người chết một cái công đạo. Bất quá có rất nhiều người không phải ý tưởng như vậy. Có rất nhiều người không phục Hạ Hướng Thâm, cảm thấy hắn quá trẻ, cho nên muốn cho hắn một đòn phủ đầu, khiến hắn mới vừa lên làm Võ Lâm Minh Chủ liền gặp khó khăn.



Mặt khác còn có chuyện phiền hơn, chính là Hạ Hướng Thâm phải cưới vợ. Võ Lâm Minh Chủ không có thê tử, bên cạnh chỉ đi theo một người nam nhân. Những người đó không biết Mộ Dung Dục là ai, còn tưởng rằng là bằng hữu của Hạ Hướng Thâm.



Những trưởng môn của các phái đều muốn đem con cháu nhà mình gả cho Võ Lâm Minh Chủ làm thê tử, nói ra cũng có mặt mũi.



Cứ như vậy, ngày qua ngày Hạ Hướng Thâm rất đau đầu.



Mộ Dung Dục vốn dĩ không muốn cùng Mộ Dung Trường Tình nói những việc này, bất quá Mộ Dung Trường Tình tra xét không mấy ngày là có thể biết.



Cho nên khi Mộ Dung Dục gửi thư cho Mộ Dung Trường Tình đã nói cho hắn biết.



Sáng sớm hôm nay Mộ Dung Trường Tình nhận được thư. Sau khi xem xong, hắn muốn đi một chuyến đến chỗ Mộ Dung Dục.



Nghê Diệp Tâm chỉ nghe Mộ Dung Trường Tình nói đơn giản là thư của Mộ Dung Dục. Mộ Dung Trường Tình cũng không nói về cái chết của hai vị Võ Lâm Minh Chủ, cũng không có nói cái gì lung tung rối loạn.



Mộ Dung Trường Tình chỉ là nói:



"Hạ Hướng Thâm hiện tại là Võ Lâm Minh Chủ. Ngươi không phải nói có thời gian nghỉ phép sao? Không bằng chúng ta thừa dịp nhàn rỗi đi gặp bọn họ được chứ?"



Nghê Diệp Tâm nghe xong đôi mắt trừng lớn, vẻ mặt sùng bái nói:



"Tốt quá, tốt quá. Võ Lâm Minh Chủ đó, nghe rất uy phong nha. Ta đương nhiên muốn đi gặp một lần."



Mộ Dung Trường Tình vừa nghe, liền...



"Hử?"



Một tiếng rất là không hài lòng.



Võ Lâm Minh Chủ ở trong mắt Mộ Dung Trường Tình cũng tầm thường mà thôi. Hắn còn không để ở trong mắt. Cả mấy vị Võ Lâm Minh Chủ trước đây khi nghe được tên Mộ Dung Trường Tình đều tuyệt đối như lâm đại địch, buổi tối ngủ cũng phát run.



Nghê Diệp Tâm trước kia cũng thích xem tiểu thuyết võ hiệp, cảm thấy Hạ Hướng Thâm làm Võ Lâm Minh Chủ thì thật sự ghê gớm. Mãi đắm chìm trong không khí sùng bái, Nghê Diệp Tâm hoàn toàn không chú ý Mộ Dung đại hiệp đang ghen.



Mộ Dung Trường Tình ngồi xuống mép giường, sau đó liền vói tay vào trong chăn.



"A"



Nghê Diệp Tâm lập tức la lên một tiếng.



Tay Mộ Dung Trường Tình quá lạnh, lạnh đến thiếu chút nữa Nghê Diệp Tâm lập tức từ giường nhảy dựng lên.



Bất quá Mộ Dung Trường Tình đã nhanh tay lẹ mắt đem người ấn trở về giường, dùng bàn tay lạnh như băng nhéo hai cánh mông, nói:



"Nhìn ta, nói cho ta biết Võ Lâm Minh Chủ có cái gì tốt?"



Nghê Diệp Tâm lúc này mới phát hiện Mộ Dung đại hiệp đang ghen, lập tức nói:



"Không có tốt, không có tốt, đại hiệp tha mạng, lạnh chết ta."



Tuy rằng Nghê Diệp Tâm ngoài miệng nói không có tốt, bất quá trong lòng vẫn thực sùng bái, nghĩ nếu mình có thể có võ công như Hạ Hướng Thâm thì tốt rồi.



Vậy có thể khiến mộng đẹp trở thành sự thật, áp áp Mộ Dung Trường Tình.