Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 28 : Bóng người ở hiện trường
Ngày đăng: 13:45 18/04/20
“Cái gì?!”
Ngụy tiểu thư chấn kinh mở to hai mắt, giọng cất cao không ít, một bộ dạng không thể tin.
“Ngươi đang nói cái gì? Ta nghe không hiểu.”
Ngụy tiểu thư còn chớp chớp đôi mắt, nghiêng đầu nhìn Nghê Diệp Tâm, biểu tình thực nghiêm túc. Nghê Diệp Tâm nhịn không được bậc cười.
“Ngụy tiểu thư khi nói chuyện đã nháy mắt, cho thấy có hai khả năng, thứ nhất là không rõ nguyên do, thứ hai là nói dối. Nói chuyện mà nghiêng đầu cũng có hai loại ý tứ, thứ nhất là làm bộ đáng yêu, thứ hai là lả lơi đưa đẩy. Ta nghĩ Ngụy tiểu thư có khả năng không biết.”
“Ngươi……”
Ngụy tiểu thư có chút tức giận nói:
“Ngươi có ý gì? Cố ý nhục nhã ta sao?”
“Tất nhiên không phải. Chẳng lẽ Ngụy tiểu thư đang dối gạt mọi người sao? Ngụy tiểu thư nói với mọi người là đêm qua mình không có ra khỏi phòng, vậy sao có thể thấy một người nam nhân có thân hình cao lớn vào chủ viện? Còn cảm thấy người kia có thân hình giống Hạ Hướng Thâm công tử.”
“Cái này……”
Sắc mặt Ngụy tiểu thư tức khắc trắng bệch, bàn tay dùng lực vò khăn lụa như muốn xé rách, vừa thấy liền biết rất nôn nóng bất an.
“Trước mặt mọi ngươi nói chuyện lại dùng khăn lụa che kín miệng mũi, động tác này tuy rằng là theo bản năng, nhưng cũng là phản ứng nội tâm, đây là một động tác cố ý giấu giếm, đang muốn vu khống hãm hại Hạ Hướng Thâm.”
“Ta! Ta không có!”
Giọng Ngụy tiểu thư cất cao hơn, nôn nóng nói:
“Hạ đại ca cũng giống như ca ca ruột của ta, ta sao lại hãm hại được! Hạ đại ca phải tin tưởng muội.”
Ngụy tiểu thư chớp chớp mắt, trong mắt có chút nước, tựa như sắp khóc, nôn nóng nhìn Hạ Hướng Thâm.
“Hạ đại ca nói chuyện đi.”
Hạ Hướng Thâm chưa kịp mở miệng, Mộ Dung Dục đã lên tiếng trước.
“Xin hỏi Ngụy tiểu thư, vì sao chỉ tội Hướng Thâm vậy?”
“Ta…… Ta ……”
Ngụy tiểu thư ấp úng nói không nên lời.
Ngụy tiểu thư vừa nói xong, chung quanh lại một mảnh sôi trào, đặc biệt là nhóm nha hoàn, mặt đầy kinh ngạc, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Đêm qua Ngụy tiểu thư nghĩ đó là một nha hoàn tay chân không sạch sẽ, muốn đi trộm đồ. Vốn rất tức giận, nhưng nàng cũng hận Ngụy thiếu gia, Ngụy thiếu gia ở một mình, nha hoàn muốn đi trộm đồ của hắn, Ngụy tiểu thư cũng không muốn quản, nên nàng muốn rời khỏi.
Nhưng mà ở thời điểm nàng muốn đi, bỗng nhiên nghe được giọng Ngụy thiếu gia, thật sự rất cao, nói ba chữ.
‘ Ngươi làm cái……’
Nói xong ba chữ này thì không có nói gì nữa. Tiếng Ngụy thiếu gia lúc ấy không nhỏ, bất quá không ai ở đó, chỉ có Ngụy tiểu thư nghe được. Ngụy tiểu thư liền cảm thấy không thích hợp, nàng trốn vào một góc, sau khi phát hiện nha hoàn rời khỏi, nàng vào chủ viện, liền phát hiện Ngụy thiếu gia đã chết.
Ngụy tiểu thư sợ đến mức suýt chút nữa kêu ra tiếng, nhưng nàng lập tức che miệng lại. Bởi vì nàng và Ngụy thiếu gia không hợp, sợ có người lại đây sẽ nghĩ là nàng giết Ngụy thiếu gia, đến lúc đó lại vướng phải phiền toái thì không tốt.
Ngụy tiểu thư sợ đến mất hồn, lảo đảo chạy đi, chạy về phòng mình không dám đi ra nữa. Nàng thức nguyên một đêm, hừng đông ngày hôm sau, có người phát hiện Ngụy thiếu gia đã chết.
“Ta thật sự…… Ta thật sự không biết hung thủ là ai…… tối như vậy thấy không rõ, ta cũng không dám tới gần……”
“Không sao. Ta biết hung thủ là ai.”
Một câu của Nghê Diệp Tâm thành công thu hút sự chú ý của mọi người, tất cả đều nhìn Nghê Diệp Tâm rất chuyên chú.
“Đầu tiên, lúc Ngụy thiếu gia chết tuy rằng tay chân bị trói lại, nhưng hắn cũng không giãy dụa. Điều này nói lên cái gì? Nói lên rằng lúc đó Ngụy thiếu gia không thấy nguy hiểm. Nói lên rằng người trói Ngụy thiếu gia, thậm chí người giết chết hắn cũng là người hắn quen biết. Ngụy thiếu gia cảm thấy hung thủ không có khả năng giết hắn.”
Bộ khoái hỏi:
“Chẳng lẽ hung thủ chính là nha hoàn Ngụy phủ?”
Nghê Diệp Tâm cười cười.
“Tạm thời đừng nóng nảy, còn chưa nói xong. Vết thương chí mạng của Ngụy thiếu gia ở cổ họng là bị một cây trâm đâm vào. Cây trâm này được rất nhiều người biết, một cây trâm ngọc màu đỏ có tên Hồi Hồn Trâm. Cây trâm vốn là lễ vật Hạ công tử đưa cho Mộ Dung công tử, rất đáng giá, nhưng đêm qua không cánh mà bay.”
“Ý Nghê đại là……”
Bộ khoái khó hiểu hỏi.
“Ý Nghê đại là... là Hồi Hồn Trâm bị quỷ ám cho nên giết người?”
Nghê Diệp Tâm cười một tiếng.
“Ai nói cây trâm bị quỷ ám, trước nay đều là có người phá rối! Làm một ít trò ảo thuật mà thôi.”