Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong
Chương 37 : Thẻ người tốt
Ngày đăng: 13:46 18/04/20
Nha hoàn cũng hoảng sợ nói:
“Đã chết? Cách đây không lâu còn……”
Nha hoàn nói một nửa liền im miệng, đỡ lấy Dương tiểu thư bị dọa choáng váng.
“Người như vậy chết cũng không có gì đáng tiếc.”
“Đừng nói nữa, đỡ ta trở về phòng? Ta thấy không khỏe.”
Nha hoàn nhanh chóng đỡ Dương tiểu thư trở vào, cánh cổng đóng lại thực mau.
“Nghê đại nhân, chúng ta nhanh trở về đi!”
Trì Long thúc giục.
“Đi.”
Mộ Dung Trường Tình lại nhìn thoáng qua cánh cổng đóng chặt của Dương phủ, sau đó mới đi theo mấy người kia rời khỏi.
“ Có phải Dương tiểu thư đang giấu giếm cái gì đó?”
Mộ Dung Trường Tình hỏi.
“Người mà, sao có thể không có bí mật, hoặc là nhiều hoặc là ít trong lòng đều có quỷ. Mộ Dung đại hiệp đã nhìn ra, ta cũng không nói nhiều.”
Mộ Dung Trường Tình tà liếc mắt một cái.
“Ngươi cũng có quỷ trong lòng sao?”
Nghê Diệp Tâm sửng sốt, sau đó nhịn không được cười to.
“Đại hiệp hỏi quỷ gì? Sắc quỷ tính không?”
“……....”
Mộ Dung đại hiệp sắc mặt tối sầm, không hề để ý Nghê Diệp Tâm nữa.
Ba người trở về nha môn, Triệu Doãn ở nha môn chờ bọn họ, thấy bọn họ đã trở lại, liền dẫn bọn họ đi nhìn tử thi kia.
Tử thi mặc một bộ váy lụa hồng nhạt, thoạt nhìn chất liệu không tồi, trên đầu còn mang theo trâm cài bằng bạc, trên cổ tay cũng mang vòng ngọc, nhìn như là tiểu thư nhà giàu.
Nghê Diệp Tâm nhìn thoáng qua.
“Đây là Hoa Tú Nhã?”
“Nghê đại nhân, làm sao biết nàng tên là gì? Người tới báo quan là một tiều phu, thời điểm lên núi đốn củi phát hiện tử thi, nghe người trong thành gọi là Hoa cô nương, nhưng cụ thể tên là gì thì hắn cũng không biết.”
Hoa cô nương chết không lâu, trước khi chết hẳn là dùng son phấn, nhưng lúc này khuôn mặt xám trắng, toàn thân đều là máu cùng bùn đất. Khuôn mặt bị gặm gồ ghề lồi lõm, một chút thẩm mỹ cũng không có.
Nàng trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, miệng cũng há to, giống như là hò hét, cũng giống như là có chuyện muốn nói. Nói tóm lại, Hoa cô nương hiện tại nhìn có chút khủng bố.
Ngỗ tác nói:
Mộ Dung Trường Tình có ý tưởng xé rách miệng Nghê Diệp Tâm. Người này luôn nói chuyện kỳ quái. Đầu tiên kêu hắn là đại hiệp, sau đó lại nói hắn là người tốt. Là một giáo chủ Ma giáo, Mộ Dung Trường Tình thật không biết đây là cái tư vị gì.
“Mộ Dung đại hiệp ăn quá thanh đạm, lần sau thêm thịt kho tàu, thịt dê nướng đi.”
Mộ Dung Trường Tình trừng một cái.
“Tự mình mua đi.”
“Ta không có tiền.”
Nghê Diệp Tâm thản nhiên nói.
“……”
Cuối cùng bởi vì Nghê Diệp Tâm cứ lải nhải cho nên Mộ Dung Trường Tình đành phải gọi một mâm thịt kho tàu, thịt dê nướng. Mộ Dung đại hiệp không thích mùi vị thịt dê.
Nghê Diệp Tâm vừa ăn thịt kho tàu vừa cấp cho Mộ Dung Trường Tình thẻ người tốt.
Mộ Dung Trường Tình cảm thấy tay ngứa ngáy, Nghê Diệp Tâm cứ nhắc đi nhắc lại hơn mười lần câu hắn là người tốt.
“Mộ Dung đại hiệp biết vì cái gì mà ta thích đại hiệp không?”
Mặt Mộ Dung Trường Tình thực đen.
Tiểu nhị bưng nước trà đến nghe được Nghê Diệp Tâm tùy tiện nói như vậy thiếu chút nữa quăng bình trà, mặt xám xịt né tránh, sợ Mộ Dung đại hiệp như sợ cá ươn.
Mấy bàn bên cạnh có mấy vị khách đang ăn cơm, cũng nghe được Nghê Diệp Tâm nói, trộm liếc nhìn sang như là rất có hứng thú.
“Câm miệng, ăn cơm.”
Mộ Dung Trường Tình tuy rằng nói như vậy, kỳ thật hắn cũng có chút tò mò. Chẳng lẽ Nghê Diệp Tâm nói bởi vì hắn đẹp sao?
Nghê Diệp Tâm lại uống một ly rượu.
“Không phải Mộ Dung đại hiệp là ngươi đặc biệt xinh đẹp!”
“Rắc rắc”
Mộ Dung Trường Tình xiết chặt nắm tay.
Nghê Diệp Tâm tiếp tục nói:
“Lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Dung đại hiệp liền cảm thấy đại hiệp rất thú vị. Nếu ở bên nhau vậy về sau mỗi ngày trôi qua nhất định sẽ rất thú vị. Ta chính là một người rất sợ nhàm chán……”
“……”
Cái lý do quỷ gì đây, Mộ Dung Trường Tình hoàn toàn không cảm thấy Nghê Diệp Tâm đang thổ lộ.
Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên liền nghĩ tới Bắp, lúc trước Mộ Dung Dục để Bắp lại cho hắn cũng vì lý do tương tự.
Thời điểm Mộ Dung Dục đi cùng Hạ Hướng Thâm, cố ý đem Bắp để lại, nói là nếu sau này có Bắp bên cạnh làm bạn, hắn sẽ không nhàm chán.
Mộ Dung Trường Tình càng nghĩ càng cảm thấy mình tương tự Bắp……