Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 6 : Giáo chủ Ma giáo

Ngày đăng: 13:45 18/04/20


Lúc này Nghê Diệp Tâm muốn kêu lên, nhưng cằm đã bị bóp chặt, không phát ra được âm thanh gì.



Mộ Dung Trường Tình sờ soạng tìm kiếm một hồi, trên mặt lộ ra biểu tình không vui, rốt cuộc cũng buông cằm Nghê Diệp Tâm ra.



Nghê Diệp Tâm thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt đánh giá Mộ Dung Trường Tình.



“Mộ Dung thiếu hiệp đang tìm cái gì sao?”



Mộ Dung Trường Tình lạnh lùng liếc một cái.



“Liên quan gì đến ngươi?”



“Đại hiệp phải xem lại một chút. Hơn nửa đêm chạy vào trong phòng của người ta tập kích, lại còn sờ tới sờ lui trên thân thể người ta. Bây giờ lại nói chuyện này không có liên quan gì đến người ta. Ta là bị ngươi quấy rối nha.”



Một Dung Trường Tình đang suy nghĩ chuyện gì đó, không thèm để ý tới Nghê Diệp Tâm.



Con ngươi Nghê Diệp Tâm chuyển động.



“Đại hiệp đến đây không chỉ để giết Tần lão gia, mà còn muốn lấy đi một thứ từ chỗ của hắn, phải không?”



Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên xoay người lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Nghê Diệp Tâm.



Nghê Diệp Tâm cười híp mắt.



“Xem ra ta đã đoán đúng. Thật ra điều này rất dễ đoán, đột nhiên ngươi đến phòng ta tìm đồ, bởi vì lúc nãy ta vừa điều tra ở Tần gia, ngươi nghĩ ta có thể đã đem thứ gì đó về đúng không?”



Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng.



“Thì ra Nghê đại nhân cũng có chút đầu óc.”



“Đây không phải là có chút đầu óc, đây gọi là khả năng quan sát tốt.”



“Hừ”



Mộ Dung Trường Tình hừ một tiếng, nghe qua đã biết là rất khinh thường.



Nghê Diệp Tâm không phục.



“ Khả năng quan sát của ta rất tốt, không thể nghi ngờ nha.”



Mộ Dung Trường Tình chỉ liếc một cái rồi quay người, như muốn nghênh ngang rời khỏi.



Nghê Diệp Tâm lập tức nóng nảy, vội nói:



“Đại hiệp đừng đi!”




Trì Long vừa vào liền thấy Nghê Diệp Tâm đang ngồi xổm trên nóc nhà, không biết đang làm gì. Thật ra Nghê Diệp Tâm chỉ bị tê chân mà thôi, không nhảy xuống nóc nhà được.



“Nghê đại nhân mau xuống đi, ngài quên Tôn đại nhân đã nói không được giẫm lên ngói nóc nhà rồi à?”



Nghê Diệp Tâm cũng không muốn giẫm, mà là bị ép.



“Mới sáng sớm, ngươi đã đi đâu thế?”



“À, Tôn đại nhân nói là có chuyện gấp.”



“Là án mạng của chúng ta?”



“Không phải, nhưng cũng gần giống vậy. Hình như gần đây không yên ổn, một vài nơi có án mạng không phá được, lại nghe nói có liên quan tới Giáo chủ Ma giáo, việc này kinh động tới bệ hạ, bệ hạ ra lệnh cho người phủ Khai Phong đi điều tra.”



Triều đình và giang hồ thường không lui tới, nước sông không phạm nước giếng. Chính phái lẫn tà phái trên giang hồ đều rất phức tạp, triều đình cũng mở một mắt nhắm một mắt. hai bên không liên quan gì tới nhau. Nhưng gần đây đã có mấy quan viên bị ám sát, nghe nói là có liên quan tới Ma giáo, cho nên việc này không thể không quan tâm.



“Bao đại nhân muốn chúng ta nhanh chóng xử lý xong vụ án này, rồi đi xem thử nơi đó xảy ra chuyện gì.”



Nghê Diệp Tâm gật đầu.



“Ta biết rồi.”



Mấy ngày trước còn oán giận mỗi ngày trôi qua rất chán, bây giờ thì công việc ngập đầu.



“À đúng rồi. Nghe Triệu Doãn nói, trên giang hồ đồn rằng Giáo chủ Ma giáo đang ở vùng phụ cận, không biết là thật hay giả, chúng ta đi điều tra vụ án này thì phải cẩn thận môt chút.”



Nghê Diệp Tâm gật gật đầu, cũng không để ý nhiều. Bây giờ chỉ muốn về phòng rửa mặt, ngắm trăng nguyên một buổi tối, bây giờ mắt Nghê Diệp Tâm đã mở không nổi, cần dùng nước lạnh để tỉnh ngủ.



Nghê Diệp Tâm đi đến bên cạnh giếng nước trong sân, lấy một thùng nước, chuẩn bị về phòng rửa mặt.



Trì Long bám riết không buông, lẽo đẽo đi theo sau lưng, lải nhải.



“Chưa có ai từng gặp qua Giáo chủ Ma giáo, không biết dung mạo hắn ra sao, chỉ biết tên hắn là Mộ Dung Trường Tình.”



“Ầm!”



Nghê Diệp Tâm trượt tay, một thùng nước lạnh đều đổ trên người, lạnh thấu xương.



“Nghê đại nhân?”



Trì Long kinh hãi.



“Ngươi nói Giáo chủ Ma giáo kia tên gì?”