Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 85 : Dùng áo lau súng

Ngày đăng: 13:46 18/04/20


Môi hai người dán vào nhau, đều là run run một chút.



Hô hấp của Trì Long trở nên càng thêm thô nặng, lập tức muốn đem đầu lưỡi chen vào. Nhưng mà khi đầu lưỡi chen vào, trong nháy mắt, đột nhiên Triệu Doãn dùng lực khép khớp hàm. Đầu lưỡi Trì Long bị cắn, hắn đau nhíu nhíu mày. Trong miệng hai người tức khắc tràn ngập mùi máu tanh.



Trì Long rụt lưỡi trở về, lẳng lặng nhìn chằm chằm Triệu Doãn, giọng nghẹn ngào.



“Vì sai cắn ta?”



Triệu Doãn thở phì phò, lạnh giọng nói:



“Buông ta ra, ngươi có biết mình đang làm cái gì hay không?”



Trì Long cười một tiếng, giọng điệu không hàm hậu giống ngày thường, ngược lại có chút làm người ta phát lạnh.



“Ta tất nhiên biết. Ngày ấy chúng ta ngủ cùng giường, ngươi không phải làm chuyện như vậy với ta sao?”



Triệu Doãn đột nhiên ngẩn ra, biểu tình không thể tin nhìn Trì Long, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.



“Ta…… Ta không có……”



Trì Long cúi đầu, mở miệng ngậm vành tai Triệu Doãn. Lập tức liền cảm nhận được thân thể Triệu Doãn run run, lại còn không ngừng run run.



Trì Long nhịn không được thấp giọng cười cười, nói:



“ Buổi tối ở Phùng gia ngày đó, ngươi không phải thừa dịp ta ngủ hôn ta sao? Vậy vì cái gì không thích ta hôn ngươi?”



“Ta không có……”



Triệu Doãn phủ nhận, nhưng hắn không dám nhìn mắt Trì Long, hiển nhiên là vì hoảng hốt.



Trì Long lại cười nói:



“Đúng rồi, ngày đó ngươi có phải còn thấy được lệnh bài của ta hay không?”



Nói tới đây, Triệu Doãn lại biến thành hoảng sợ, đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, nói:



“Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai!?”



Trì Long thấp giọng nói:



“Suỵt, nhỏ giọng chút đi. Ta không phải là ai. Ta là một hộ vệ phủ Khai Phong thôi.”



“Ngươi……”




Triệu Doãn nhìn hắn tươi cười, bỗng nhiên khắp cả người phát lạnh, cười lạnh nói:



“Ngươi cho rằng ngươi làm bộ làm tịch, ta sẽ lại bị ngươi lừa một lần nữa sao?”



Triệu Doãn nghĩ đến chuyện đêm qua, mu bàn tay nổi đầy gân xanh. Trong đầu là một mảnh lung tung rối loạn, mơ hồ nhớ lại Trì Long đè lên người mình, điên cuồng gặm cắn. Bản thân mình phát tiết ở trong tay Trì Long rất nhiều lần…… Chuyện sau đó hắn không nhớ rõ. Hắn phát tiết vài lần, thật sự là không còn sức lực, lập tức hôn mê bất tỉnh.



Trì Long thấy sắc mặt Triệu Doãn đỏ rồi trắng, trắng rồi xanh giống như tức giận không nhẹ. Hắn nhịn không được duỗi tay muốn sờ gương mặt Triệu Doãn. Bất quá Triệu Doãn phát hiện ý đồ của hắn, lập tức liền né tránh.



Trì Long cũng không có cưỡng cầu, thả tay xuống, nói:



“Đừng lo lắng, ngươi ngất xỉu, ta cũng không làm cái gì.”



Triệu Doãn sửng sốt, cảm giác thân thể trừ có chút mệt mỏi, cũng không có khó chịu hoặc là đau đớn. Thì ra bọn họ cũng không có làm đến cuối cùng, chuyện này làm cho Triệu Doãn nhẹ nhàng thở ra.



“Ta không muốn làm ngươi chán ghét ta.”



Triệu Doãn cười lạnh một tiếng.



“Ngươi cảm thấy hiện tại ta chưa đủ chán ghét ngươi sao?”



Trì Long lộ ra thần sắc thất vọng, biểu tình hàm hậu làm trong lòng Triệu Doãn nhảy dựng, thiếu chút nữa đã bị hắn mê hoặc.



Triệu Doãn nắm chặt quyền, định đứng dậy nhảy xuống dưới. Trì Long duỗi tay ngăn lại.



“Tránh ra.”



Trì Long cũng không có tránh ra, đứng ở trước mặt hắn, chăm chú nhìn hắn, trong lúc nhất thời không nói gì.



Triệu Doãn ngẩng đầu nhìn hắn, bỗng nhiên cười một tiếng, có chút trào phúng cùng hiểu rõ.



“Sao nào? Trì đại nhân, ta đã biết bí mật của ngài cho nên ngài chuẩn bị giết người diệt khẩu sao?”



Trì Long thở dài, trên mặt có chút bất đắc dĩ nói:



“Ta không có cố ý muốn gạt ngươi, nhưng ta hy vọng ngươi có thể giữ bí mật, đừng nói cho những người khác.”



“Nói cho những người khác? Ta có thể nói cho ai? Nói cho ai sẽ hữu dụng đây?”



“Ta không có ý xấu, ta có nhiệm vụ.”



“Ta biết. Có thể cho ta đi chưa? Trì đại nhân?”