Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 87 : Tra xét Hứa phủ

Ngày đăng: 13:46 18/04/20


" Hả?"



Nghê Diệp Tâm sửng sốt.



"Sư phụ đại hiệp?"



Mộ Dung Trường Tình gật gật đầu.



"Chữ viết của sư phụ ta nhận ra."



Xà Văn Đồ Đằng vốn dĩ có quan hệ cùng Ma giáo. Hiện tại Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên nói có bút tích giống hệt của sư phụ hắn. Nghê Diệp Tâm cảm giác đầu óc mơ hồ.



"Chỉ là......"



Mộ Dung Trường Tình cũng rất kinh ngạc, hơn nữa nghĩ trăm lần cũng không ra.



"Nếu là sư phụ ta thì sao lại làm như vậy? Sư phụ ta lúc sinh thời là giáo chủ, võ công cao không lường được. Nếu muốn giết một người quả thực dễ như trở bàn tay. Hơn nữa dù không muốn ra tay, cũng có thể hạ lệnh giáo chúng đi làm, vì sao tìm một người ngoài, lại là nữ nhân."



"Cái này đơn giản thôi. Bởi vì người này ông ta không thể giết, giáo chúng cũng không thể ra mặt."



Mộ Dung Trường Tình nhíu mày. Trong thư chỉ viết Vạn thị. Vạn thị tên gì cũng không biết, căn bản không thể tra ra. Bí ẩn lại tăng thêm.



"Đừng buồn rầu, chúng ta đi ăn cơm?"



Nghê Diệp Tâm cười xấu xa.



"Trì Long cùng Triệu Doãn phỏng chừng cũng rửa mặt xong rồi, chúng ta đi ra ngoài nhìn một cái đi."



Mộ Dung Trường Tình bất đắc dĩ nhìn Nghê Diệp Tâm một cái. Hắn đối với gian tình kia thật sự không có hứng thú gì, bất quá cơm vẫn phải ăn. Mộ Dung Trường Tình đứng lên cùng Nghê Diệp Tâm đi ra cửa.



Triệu Doãn cùng Trì Long đã ngồi ở một cái bàn dưới lầu, đang chờ tiểu nhị mang món lên.



Mộ Dung Trường Tình cùng Nghê Diệp Tâm ngồi xuống. Đôi mắt Nghê Diệp Tâm lập tức như đèn pha nhìn Triệu Doãn, rồi nhìn Trì Long.



Trì Long thật thản nhiên, giống như không biết gì, ngây ngô cười.



Triệu Doãn lãnh đạm, cho nên những người khác cũng nhìn không ra hắn có tâm tình gì.



Bữa sáng được mang ra, Triệu Doãn không nói lời nào, chỉ cúi đầu ăn cháo.



"Ai nha"



Triệu Doãn hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Nghê Diệp Tâm.



Nghê Diệp Tâm cười hắc hắc.



"Trên cổ......"



Triệu Doãn duỗi tay sờ soạng cổ một chút, nhịn không được "ui" một tiếng. Cảm giác đau làm sắc mặt của hắn nháy mắt liền đỏ, sau đó liền biến thành màu đen.



Nghê Diệp Tâm tuy rằng không có kinh nghiệm, nhưng dấu hôn vẫn biết, nhịn không được đánh giá Triệu Doãn.



Nghê Diệp Tâm lập tức tưởng tượng về việc mình có thể để lại dấu hôn trên cổ Mộ Dung đại hiệp. Vừa ăn cơm vừa trộm ngắm Mộ Dung Trường Tình.



Mộ Dung Trường Tình bị nhìn đến ăn không vô nữa, thật sự chịu không nổi, nghiêng đầu trừng mắt nhìn Nghê Diệp Tâm một cái.



Ăn xong, Trì Long liền nói.




Triệu Doãn không có biểu tình gì đẩy Trì Long ra, sau đó xoay người liền đi.



Ở bên này, Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình chuẩn bị đi tìm vị thiếu gia biết quả phụ Chu thị.



Nghê Diệp Tâm tìm một hạ nhân hỏi một chút. Hạ nhân nghe Nghê Diệp Tâm muốn tìm nhị thiếu gia, liền nói:



"Vị đại nhân này, lúc này nhị thiếu gia không ở trong phủ đâu. Nếu ngài muốn tìm nhị thiếu gia, phỏng chừng phải tới thanh lâu tửu quán mới tìm được."



Nghê Diệp Tâm vừa nghe, nhịn không được nhướng mày.



"Vậy ngươi biết thiếu gia nhà các ngươi cùng quả phụ Chu thị có quan hệ gì không?"



"Quả phụ nào? Sao có thể cùng thiếu gia có quan hệ, đại nhân có lầm lẫn gì rồi."



Nghê Diệp Tâm gật gật đầu, nói:



"Vậy sao? Làm phiền ngươi, nếu thiếu gia nhà ngươi trở lại nói có Nghê Diệp Tâm phủ Khai Phong Phủ tìm hắn hỏi chút chuyện. Trước giờ trưa chúng ta đều ở trong phủ, mời thiếu gia tới gặp ta một chuyến."



"Dạ được."



Nghê Diệp Tâm nói xong cùng Mộ Dung Trường Tình đi ra sân.



Mộ Dung Trường Tình nói:



"Xem ra nhị thiếu gia nhất định biết quả phụ Chu thị, không phải tin đồn vô căn cứ."



Nghê Diệp Tâm gật gật đầu.



"Xem sắc mặt tên người hầu kia thì đúng là như vậy."



Hai người vừa đi vừa nói chuyện, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người nghiêng ngả lảo đảo vọt ra.



Đó là một nam tử khoảng hai mươi tuổi, mặc một thân y phục màu trắng, thoạt nhìn có vài phần tương tự Mộ Dung Trường Tình. Nhưng y phục đều dính bẩn, y quan không chỉnh tề.



Nam nhân đã uống say bước đi lảo đảo lắc lư, thiếu chút nữa té ngã.



Nghê Diệp Tâm hảo tâm duỗi tay đỡ hắn một chút. Nam nhân thuận thế liền ôm lấy Nghê Diệp Tâm.



Nghê Diệp Tâm bị hắn đè lên thiếu chút nữa lăn trên mặt đất. May mắn có Mộ Dung Trường Tình duỗi tay chống đỡ phía sau Nghê Diệp Tâm.



"Vị công tử này?"



Nam nhân say rượu ôm Nghê Diệp Tâm không buông tay, mắt lim dim giống như buồn ngủ.



Mộ Dung Trường Tình không vui, liền túm cổ áo nam nhân ném qua một bên.



Nam nhân kia lập tức từ trên người Nghê Diệp Tâm rơi xuống, mông an vị ở trên mặt đất.



Lúc này hắn có chút tỉnh rượu, lung lay đứng lên. Hắn cũng không có bực tức, ngược lại cười ha hả, bò dậy liền vọt tới trước mặt Mộ Dung Trường Tình nói:



"Một người đẹp, thật...... thật xinh đẹp!"



Mặt Mộ Dung Trường Tình liền đen.



Nghê Diệp Tâm sửng sốt, có người dám lớn gan nói Mộ Dung đại hiệp đẹp. Tuy rằng Nghê Diệp Tâm cảm thấy có chút không vui, nhưng trong lòng vẫn rất bội phục vị công tử này. Nghê đại nhân cảm thấy mình thật sự là quá túng!