Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 116 : Chuyến đi đến Paris (1)

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Sáng sớm hôm sau, Hạ Đồng thức dậy từ sớm sau khi VSCN xong liền xuống nhà phụ giúp chị Ly bày thức ăn lên bàn.



Vừa vặn Dương Tử từ trên cầu thang đi xuống, ánh mắt đen khẽ lướt qua cô, nhìn một một cái, sau đó ngồi vào bàn ăn.



-Chị Ly, đem thêm một phần ăn lên.



Dương Tử tao nhã ngồi xuống ghế, uống một ngụm nước trắng nói.



-Có bạn cậu đến sao ạ?-Chị Ly hỏi



-Không, cho Lâm Hạ Đồng.-Dương Tử vẫn giữ thái độ như lúc đầu



-Hả!? Tôi sao?-Hạ Đồng kinh ngạc chỉ mình



-Không, không cần, tôi đến trường ăn cũng không sao? Anh không cần lo.-Hạ Đồng xua tay khéo từ chối



-Không phải lo cho em, mà là một lát sợ em lên máy bay không chịu

nổi thôi.-Dương Tử thư thái cắt miếng thịt bỏ vào miệng mình nói



-Anh nói cái gì thế?-Hạ Đồng mơ hồ không hiểu rõ



-Chín giờ lên máy bay sang Paris.-Dương Tử giương ánh mắt nhìn cô chậm rãi nói từng chữ



-Cái gì? Đùa sao?-Hạ Đồng thất kinh la lên, muốn té ngửa ra sau



Sao lại bắt cô sang Paris cùng anh chứ? Muốn đi cũng mình anh thôi, cô đi làm gì?



-Không phải muốn anh sang gặp ông ta sao? Bây giờ không muốn nữa

sao?-Dương Tử đối với thái độ vì kinh ngạc sắp ngất xỉu của cô lại xem

là chuyện thường



-Tôi muốn, nhưng đâu cần tôi đi.-Hạ Đồng nhìn anh chớp mắt lia lịa, ý là cô không đi



-Chưa đến em tự quyết, bây giờ là sáu giờ ba mươi phút sáng, em có

hai tiếng rưỡi để chuẩn bị hành lí.-Dương Tử thoáng nhìn đồng hồ nói



-Anh... anh...



Hạ Đồng chỉ anh rồi chỉ cô, không nói được gì, chỉ ấp a ấp úng.



Qủa thật ra nước ngoài là ước mơ của cô nhưng mà đi cùng anh trong

tình cảnh này thì cô thà ở nhà còn sướng. Anh có phải là cỗ máy thời

tiết không? Hôm qua rõ ràng như cơn giông bão kiên định không đi, hôm

nay đã nắng nhẹ muốn đi còn đòi dẫn cô theo.



Rõ ràng anh muốn gì chứ!??



-Anh cũng để tôi báo với cô chủ nhiệm chứ? Còn có bạn tôi nữa?-Hạ

Đồng liền vội kiếm cơ, để ra khỏi nhà sau đó chuồn đi đến chín giờ,

không có cô anh cũng đi được thôi




Lăng Hạo sắp phát điên lên, vì sao cô làm gì đi đâu cũng không báo

cho anh biết trước một tiếng chứ? Vì sao cô cứ xem anh là người lạ, chỉ

xem anh là bạn? Anh không muốn làm bạn cô, anh muốn là hơn cả tình bạn.



-Nhìn cậu xem vì một con bé lại thành ra thế này?



Đột nhiên giữa không trung vang lên một giọng nói, nhẹ nhàng mà nham hiểm sắc sảo. Lăng Hạo nhíu mày nhìn người vừa bước vào, ánh mắt có

chút lạnh lẽo đi.



-Từ bao giờ cô có thói quen xuống tìm tôi?-Lăng Hạo ánh mắt hời hợt nhìn Sa Sa



-Tôi đến nói cho cậu một việc, để không cậu lại đợi chờ lo lắng cho

con bé đó một cách vô ích?-Sa Sa cười kiều diễm, lại hiện ra gian tà



-Ý cô là gì?



-Cậu có biết là sáng hôm nay Lâm Hạ Đồng đã cùng Dương Tử sang Paris không?



-Không thể nào, Dương Tử làm sao sang Paris được?-Lăng Hạo không tin nhưng mà lại cảm thấy như đó là sự thật



-Tôi cũng không tin, nhưng mà lúc nãy trong lúc Khiết Đạt nói chuyện điện thoại với Dương Tử, tôi đã nghe được, Khiết Đạt còn xin cho Dương

Tử và Hạ Đồng nghĩ nữa là.



Sa Sa nói trong lòng có phần không cam tâm, cô dù sao cũng yêu từ

nhỏ đến bây giờ, luôn nghĩ cho anh, luôn muốn anh chú ý đến cô dù chỉ

một tí nhưng mà anh hoàn toàn không để ý đến cô, anh xem cô như người xa lạ.



Lăng Hạo mặt biến sắc, hai tay siết chặt lại.



-Có phải cậu lại muốn nhìn một lần nữa người cậu yêu lại đi yêu

Dương Tử bên Dương Tử hạnh phúc không? Nếu không, tôi sẽ giúp cậu.



-Lăng Hạo tôi muốn làm gì, cần cô giúp sao?-Lăng Hạo đánh ánh mắt lạnh như băng qua cho Sa Sa



-Nhưng mà tôi có một người còn giúp cậu được rất nhiều, chỉ cần lời

cô ấy nói Lâm Hạ Đồng sẽ tin ngay.-Sa Sa cười lộ ra vẻ nham hiểm



-Là ai?



-Tracy.



-Tracy...!? Trịnh Bạch Mai?



Lăng Hạo sực nhớ, anh từng xem thông tin của một học viên, cô ta từ

nước Anh về Việt Nam học, tên là Tracy, tên Việt Nam là Trịnh Bạch Mai,

mà cô ta lại học cùng lớp với Hạ Đồng, nghe nói cô với cô ta rất thân,

chỉ mới quen đã rất thân thiết.



Hóa ra, là do Kim Sa Sa sắp đặt vào!!! Lâm Hạ Đồng em đúng là dễ dàng tin tưởng người khác!!! Đúng là cô ngốc!!!