Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 158 : Chấm dứt

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Chấm dứt, là lựa chọn tốt nhất, bởi vì tim, nó đã quá đau.



...



Hạ Đồng ngồi trên xe, khoanh hai tay trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhăn

nhó lại, cũng không thèm liếc anh lấy một cái, cau có hỏi: "Anh định đưa tôi đi đâu?"



-Em muốn ăn món Tây hay món ta?



Dương Tử cũng không giận trước thái độ của cô, ngược lại còn rất vui vẻ hỏi.



-Anh định mời tôi ăn sao?



Hạ Đồng nghiêng đầu, nhíu mày hỏi anh.



-Dù sao thì anh cũng giúp em lọt vào top năm mươi, về tình về lý, em cũng nên đãi anh một bữa.



Nói cũng rất có lí nha.



-Nhưng đó là lúc ở trường Nhuận Lâm.-Hạ Đồng phản bác



-Cũng thế thôi, em nghĩ dựa vào học lực của em, có thể lọt vào top năm mươi trường Jeil sao?



Dương Tử như tốt bụng nhắc cô rằng, cô căn bản không có anh kèm cô học thì không có khả năng lọt vào top năm mươi.



-Được, tôi đãi anh một bữa.-Hạ Đồng nghiến răng, lườm anh một cái



-Em ăn món Tây hay món ta?-anh lại hỏi



-Tùy anh.



Hạ Đồng không đếm xỉa tới anh nữa, ngoảnh mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.



Trong nhà hàng sang trọng, Dương Tử cùng Hạ Đồng ngồi ở bàn gần cửa

sổ, nhìn từng món ăn được bày lên bàn tỏa mùi thơm nghi ngút.



-Bò sốt vang ở chỗ này rất ngon, em ăn đi.



Dương Tử vừa nói tay vừa cầm đũa gấp một miếng thịt bò sốt vang vào chén cô.



-Tôi tự gắp được.



Nói xong cũng không cần biết anh có buồn hay không, đã gắp miếng bò sốt vang trở lại dĩa.



-Em đừng như vậy được không?-Dương Tử quả nhiên không vui, sắc mặt cũng tối đi



-Không phải là anh muốn tôi mời anh một bữa sao? Nếu tôi không nể mặt thì đã để tiền lại mà bỏ về.



Hạ Đồng không buồn trả lời lại anh.



-Em muốn anh làm gì em mới không dùng thái độ này nữa?



Dương Tử đặt đũa xuống, không muốn lại mất bình tĩnh quát cô.



-Nếu như anh nghĩ chỉ nhiêu đây đủ để bù đắp những nỗi đau kia thì anh quá ngây thơ rồi. Trái tim tôi đã bị tổn thương sâu sắc, nói lành là

lành sao?-Hạ Đồng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh



Đôi mắt kia, vẫn đen hun hút, lạnh lẽo như ngày nào, nhưng mà nét nhu tình vẫn còn bên trong rất nhiều.



-Mất đi em, là điều làm anh hối hận nhất. Tuy em không phải người đầu

tiên anh yêu, nhưng mà em sẽ là người cuối cùng anh yêu. Hạ Đồng, anh

rất cần em.



Dương Tử gục đầu xuống, vô lực nói ra câu này.


Hạ Đồng như đang van xin Dương Tử.



-Anh...



Giờ phút này, Dương Tử không biết bản thân làm sao? Kẻ như anh, lại

làm người mình từng yêu đau lòng, rồi lại làm người mình đang yêu ray

rứt đau khổ.



-Dương Tử, tôi nói rõ anh cho anh nghe, kể từ giây phút này, chúng ta

đã là hai kẻ xa lạ, nếu một mai gặp nhau cũng đừng ngoảnh mặt lại làm

gì, cứ xem như thời gian qua là một cơn ác mộng. Anh hãy quay về với chị ấy như lúc đầu đi.



Hạ Đồng thanh âm đã lạnh lẽo, đôi mắt cũng không còn trong sáng bởi vì đã bị màn sương vây kín.



-Em...



Dương Tử muốn nói nhưng rồi thôi, nở nụ cười chát đắng, sau đó nhàn

nhạt nói: "Nếu đó là điều em muốn, anh sẽ làm theo. Nhưng mà xin em, nếu sau này chúng ta gặp nhau trên đường, thì em đừng quay đầu lại, nếu

không anh sẽ không kiềm chế được mà lại giữa lấy em."



Nói xong, cũng chỉ nhìn cô thật kĩ một lần, sau đó quay người bỏ ra ngoài đuổi theo Ân Di.



Hạ Đồng suy kiệt dựa vào người Lăng Hạo, mọi chuyện nói chấm dứt là

chấm dứt, kể từ hôm nay sẽ không ai làm phiền cô nữa, cũng như chẳng có

cái tên Dương Tử trong tâm trí cả trái tim cô, mãi mãi.



-Dương... Tử...



Một lần cuối, cho cô gọi tên anh...



...



Thấm thoát đã là một tháng, Dương Tử cũng không nói lời mà không giữ,

suốt một tháng anh không tìm cô, mà Hạ Đồng cũng nghĩ sẽ nhanh chóng

quên mất anh, chỉ là thời gian quá ít.



Ngày tốt nghiệp, tất cả học viên đều đã lấy được bằng, vui nhất là học viên lớp mười hai, cuối cùng cũng tốt nghiệp, nhìn họ mặc những bộ đồ

tốt nghiệp hai màu xanh đỏ, đội chiếc nón bên trên cầm tờ giấy cuộn tròn buộc dây đỏ, tươi cười với nhau, đau lòng khóc chia tay.



-Hạ Đồng, hôm nay chúng ta tốt nghiệp, hay là đi chơi đi.-Từ Vy đứng bên cạnh Hạ Đồng, đề xuất



-Đúng vậy, chúng ta đi chơi một bữa đi, dù sao nghỉ hè cũng chưa chắc

gặp nhau.-người vừa tán thành ý kiến của Từ Vy là Hân Hân



-Cũng được, các cậu muốn đi đâu?-Hạ Đồng cũng không từ chối, ngược lại vui vẻ hưởng ứng



-Hay là đi bar Louis đi.-Tâm Như đưa ra địa điểm



-Cái này hay đó... bar Louis quả thật là một nơi dành cho vui chơi thỏa thích.-Trác Linh cũng tán thành



Sao lại là bar Louis? Thiếu gì chỗ chứ? Cô không đi bar Louis.



-Hạ Đồng, đi chứ? Chỉ còn cậu thôi đó.



Từ Vy hỏi cô.



Hạ Đồng không muốn làm mọi người mất hứng, đành gật đầu thuận theo.



-Vậy thì hay quá, chúng ta sẽ đi ba Louis nhé.



Trong lòng thầm thở dài, chỉ mong, đừng trùng hợp như thế!!! Một tháng nay, đừng quay lại điểm xuất phát.