Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 48 : Về trước

Ngày đăng: 13:03 19/04/20


Sáng hôm sau, Hạ Đồng vốn định rủ anh đi ăn sáng lại không thấy anh trong phòng, đi ra ngoài trước thì thấy anh ngồi ngay băng đá, cô chậm rãi đi đến, nói:



-Anh đi sáng không?



-Tôi phải về rồi.-Dương Tử không nhanh không chậm nói ra từng chữ



-Sao vậy?-cô có chút bất ngờ, cô cứ tưởng anh sẽ ở lại đây đến khi cô về chứ?



-Ở trường có việc cần tôi giải quyết.



-Vậy thì anh về đi, chuyện ở trường quan trọng hơn mà.-Hạ Đồng cười xòa nói



Cô không hiểu sao lại cảm thấy hụt hẫng khi anh nói anh sẽ đi, chính cô cũng không hiểu rõ.



-Anh Dương Tử.-Tiểu Lạc từ trong nhà nhanh nhẹn chạy tới chỗ anh



-Tiểu Lạc, sao em thức sớm vậy?-Hạ Đồng ôm lấy Tiểu Lạc hỏi



-Em ngày nào không thức sớm hả chị hai?-đôi mắt to tròn của Tiểu Lạc nhìn cô



-Chị hai biết, dù gì hôm nay Tiểu Lạc cũng không đi học mà.-Hạ Đồng nói



-Em muốn đi chơi với anh Dương Tử.-Tiểu Lạc vui vẻ nói, sau đó đi đến nắm tay Dương Tử



-Anh Dương Tử, hôm nay Tiểu Lạc muốn đi chơi nữa.



-Anh xin lỗi Tiểu Lạc, hôm nay anh phải về rồi.-Dương Tử nhẹ giọng đi nói



-Tiểu Lạc không muốn anh Dương Tử đi.-Tiểu Lạc làm nũng



-Tiểu Lạc ngoan, nếu em không ngoan, anh Dương Tử sẽ không thương nữa.-Dương Tử xoa nhẹ đầu Tiểu Lạc



-Tiểu Lạc thích anh Dương Tử mà, anh ở lại đây đi.-Tiểu Lạc lay lay tay anh



-Tiểu Lạc ngoan, anh Dương Tử còn có việc, em đừng quậy nữa.-Hạ Đồng kéo Tiểu Lạc lại



-Nhưng Tiểu Lạc...



-Tiểu Lạc, hay là anh Dương Tử hứa với em, sau này nếu có cơ hội anh sẽ đến chơi với Tiểu Lạc có chịu không?



Ít khi cô thấy anh có kiên nhẫn như vậy, trong lòng lại dâng lên một cảm xúc khó tả.



-Dạ được.-Tiểu Lạc nghe xong mỉm cười gật đầu nói



-Tiểu Lạc ngoan lắm.
-Xì, Dương Tử còn thua xa anh đó, nói cho em biết nha, anh đây là đẹp trai nhất.-Khiết Đạt dương dương tự đắc nói



-Anh Thiên, mình vào nhà đi.-Hạ Đồng ngó lơ Khiết Đạt, sau đó cùng Thiên và Tiểu Lạc vào nhà tình thương



-Nè nè hai cái người kia.-Khiết Đạt quay sang la lên



-Anh đúng là tự tin thái quá.-Thi nãy giờ không nói gì, y như không hề có mặt ở đây, bị thái độ của Khiết Đạt làm bật cười nói



-Em là ai nữa đây?-Khiết Đạt nhanh chóng gạt bỏ sự thờ ơ của hai người kia, nhìn Thi hỏi



-Chào anh, em là Thi, bạn của Hạ Đồng.-Thi lịch sự nói



-Chào em, nếu em muốn sau này có thể kêu anh bằng anh đẹp trai, chứ đừng như Hạ Đồng, không chịu khen anh tí nào.-Khiết Đạt vui vẻ tự tin nói



-Được được anh đẹp trai.-Thi buồn cười nói



-Sao mà bạn của Hạ Đồng lại hiểu lý lẽ hơn em ấy nhỉ?



-Được rồi anh đẹp trai, anh mau vào đi.-Thi khẽ lắc đầu, sau đó đẩy anh vào nhà tình thương



Lần đầu tiên, Thi cảm thấy một người con trai lại đẹp đến mức này!!!



Hạ Đồng phải công nhận, độ tự tin của Khiết Đạt là chín mươi phần trăm thì không ai xứng với một trăm phần trăm cả, cái gì mà anh Khiết Đạt đẹp trai, gì mà anh rất tài giỏi, lại còn ai yêu anh, sẽ rất hạnh phục. Cô nghe xong, quả thật vừa buồn cười vừa khen cho sự tự tin của anh.



-Nào nào, lại đây, anh Khiết Đạt đẹp trai sẽ chơi với các em chịu không?-Khiết Đạt đứng giữa những đứa con nít, nói



-Dạ được.-mấy đứa trẻ kháu khỉnh trả lời



-Chị Thi cũng chơi với tụi em có chịu không nè?-Thi cười tươi nói



-Được ạ.



-Bây giờ nha, anh Khiết Đạt đẹp trai sẽ bịt mắt lại bắt các em, nhiệm vụ của chị Thi là bảo vệ các em.



Nhanh chóng, Khiết Đạt bị tấm vải bịt mắt lại, Hạ Đồng ngồi xem lại thấy vui trong lòng, nhìn Khiết Đạt cùng Thi vui đùa với đám trẻ, hình ảnh thật hạnh phúc.



-Ở đây thật vui.-Thiên ngồi cạnh cô, nói



-Đúng vậy, nhìn mấy đứa trẻ vui đùa em cảm thấy rất vui.-Hạ Đồng đáp



-Anh cũng thấy như vậy, nhìn bọn chúng lại nhớ đến mình lúc nhỏ.



Hạ Đồng không trả lời, im lặng nhìn đám trẻ chơi đùa với Khiết Đạt cùng Thi, tuổi thơ của cô, là đầy rẫy sự đau khổ.