Chuyện Tình Hoàng Gia

Chương 92 : Cô cần anh hơn

Ngày đăng: 13:04 19/04/20


Hạ Đồng không biết đã chạy bao lâu, cô cũng không quan tâm, cứ chạy, chạy không có điểm đến.



Cô chẳng qua chỉ là một cô gái, chỉ là có vẻ bề ngoài mạnh mẽ kiên cường thôi!!!



Hạ Đồng chạy một mạch đến vườn hướng dương, chen qua từng cành hướng dương cao ngất, chui vào một góc của khu vườn, cô ngồi sụp xuống, những cành

hoa như che chắn lấy cơ thể nhỏ bé vô lực của cô.



Hạ Đồng ôm hai chân mình, gục đầu vào giữa hai đầu gối, nước mắt như chực tuôn ra, từng giọt từng giọt như pha lê vỡ vụn.



Cả khu vườn hướng dương chỉ có từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua, mang theo từng tiếng khóc đầy thương tâm của cô.



...



Hôm nay, anh chợt thấy em khóc rồi vội vàng lau đi giọt nước mắt.



...



_Soạt soạt...



Những cành cây hướng dương bị kéo qua một bên vang lên những tiếng sột soạt,

đôi mắt đen láy của người con trai nhìn cô gái đang gục đầu khóc trước

mắt. Anh vươn tay ra cầm lấy cánh tay cô kéo cô đứng lên.



Bị kéo bất ngờ, Hạ Đồng giật mình nhìn người trước mặt, dáng người nhỏ bé đứng trước mặt anh, nước mắt ngân ngấn nơi khóe mắt, thút thít nói:



-Dương... Tử...



Dương Tử nhìn cô, không nói gì rút từ trong túi áo ra một chiếc khăn, đưa đến trước mặt cô, lau đi từng giọt nước mắt.



Hạ Đồng hức hức ngạc nhiên nhìn anh, nhưng lại cảm thấy có một cảm giác là lạ trong lòng dâng lên, trái tim nhỏ không hiểu bị gì cứ đập thình

thịch thình thịch.



-Dương Tử...



Hạ Đồng không kìm được

nước mắt, từng giọt lại rơi ra trên khuôn mặt chan hòa nơi cổ, cô như

đứa trẻ bị mẹ la mắng ôm chầm lấy Dương Tử mà khóc. Một ngày càng lớn!!!



Cô không quan tâm mình lúc đó ra sao, không cần biết mình làm gì, cũng

chẳng cần biết người trước mặt là ai, cô chỉ cần biết cô cần một người

để dựa dẫm lúc yếu đuối.



Hơn bao giờ hết cô cảm thấy bờ vai của anh vững chắc lại đầy sự an toàn biết nhường nào!!!!!!!!!!!!



Mà Dương Tử không nói gì, cũng không hề có ý định đẩy cô ra, chỉ đứng im cho cô ôm mình mà khóc.



Lúc nãy ở phòng hội trưởng trong phòng nghỉ của anh, khi nhìn ra cửa sổ lại thấy cô gục mặt khóc dưới những cành hướng dương đầy sức sống, màu vàng rực rỡ của cây lại bị hình ảnh bất lực của cô làm cho sức sống yếu ớt

đi dần.



Lại không hiểu vì sao anh lại đi xuống đây, lau nước mắt cho cô, cho cô mượn bờ vai của mình. Nước mắt của cô, lại làm anh cảm

thấy khó chịu, nhức nhối đến thế!!!
Cô có thể nhận ra, người con trai này chính là Đình Hiên, người bạn của Dương Tử.



Đình Hiên nắm lấy cổ áo sau lưng Viễn, bắt tên Viễn đứng thẳng dậy.



-Có phải muốn tôi về trường phạt cậu hay không?-Đình Hiên uy nghiêm nói



-Anh Đình Hiên...-nhất thời sắc mặt Viễn không chút huyết sắc



-Cậu ngày càng không xem lời tôi ra gì, lập tức xin lỗi ngay, sau đó về

trường làm bản kiểm điểm nộp cho tôi.-Đình Hiên lạnh lùng ra lệnh



-Xin lỗi.-Viễn nói trong lòng không cam tâm



-Nói lại.



-Không, không cần thiết phải thế, cho anh ra đi đi.-Hạ Đồng vội xua tay nói



-Đi.-Đình Hiên buông tay ra, ám chỉ Viễn đi



Viễn đi, trong lòng đầy khâm phục, nhìn cô đầy oán hận mới bỏ đi.



Hạ Đồng nhìn tên Viễn đi mất, lại không hiểu vì sao dùng ánh mắt oán hận nhìn cô, ai mượn chọc cô bị bắt làm chi.



-Chào em.-Đình Hiên thu lại nét mặt uy nghiêm lạnh lùng lúc nãy, thay vào đó nụ cười vui vẻ



-Chào anh, Đình Hiên, chúng ta gặp nhau rồi.-Hạ Đồng mỉm cười đáp lại



-Anh là hội trưởng trường Kin. Em là trợ lý của Dương Tử, Hạ Đồng?



-Phải ạ, Dương Tử kêu em đến lấy hồ sơ.



-Đợi một người nữa đi.



Cả hai ngồi vào bàn đợi người còn lại, cánh cửa Cake World một lần nữa mở

ra, đón chào một cô gái. Nét mặt hiền dịu của cô gái, đôi môi anh đào đỏ chúm chím, đôi mắt to tròn sáng long lanh, sóng mũi cao, làm da trắng

mềm mại, mái tóc đen nhánh dài được xõa ngang lưng, vẻ đẹp của cô gái,

vừa tươi trẻ lại ngọt ngào.



-Xin lỗi, tôi đến trễ.-cô gái ngồi vào bàn nói với Hạ Đồng và Đình Hiên



-Càng ngày cậu càng đi trễ.-Đình Hiên cười cười chọc



-Cậu ý kiến gì chứ?-cô gái trề môi nói



Lại phát hiện sự hiện diện của cô, quay sang cười ngọt ngào với Hạ Đồng, nói:



-Chào em, chị là Tuyết Ny, hội trưởng trường Jeil.



Cô nhớ ra rồi, cô gái này là bạn nhảy cùng Thiên trong sinh nhật Dương Tử.