Cinderella 12 Giờ
Chương 55 : Đêm thứ năm mươi lăm
Ngày đăng: 09:03 19/04/20
Editor: Hà Vĩ
Beta: Mạc Y Phi
Có suy nghĩ này, Phong Kính vẫn muốn tìm cơ hội thử một lần. Thế nhưng anh nằm trong bệnh viện, phạm vi hoạt động lớn nhất cũng chỉ là vườn hoa nhỏ của bệnh viện ở phía dưới.
Không ai có thể mang thú cưng vào được.
Anh không chờ được chó mèo nào cả nhưng lại chờ được phóng viên mà Tần Phàm sắp xếp đến đây phỏng vấn. Người đến là phóng viên của “Tin tức ngôi sao 30 phút”, mặc áo vest màu trắng, trông đầy lão luyện. Vào lúc thấy Phong Kính, cô ta bước nhanh đến: “Chào thầy Phong, tôi là Tiểu Quách của “Tin tức ngôi sao 30 phút”.”
“Chào cô.” Phong Kính gật đầu với cô ta xem như chào hỏi. Tần Phàm đứng bên cạnh nói với Tiểu Quách: “Ngại quá, ban đầu đã đồng ý thời gian phỏng vấn của cô là 10 phút, nhưng bác sĩ điều trị chính của Phong Kính chỉ cho phép 5 phút, thế nên cô có vấn đề gì thì cố gắng nói ngắn gọn đi.”
Vốn thời gian phỏng vấn đã rất gấp gáp, thoáng cái lại rút mất một nửa, chuyện này không thể nghi ngờ là sét đánh giữa trời quang với Tiểu Quách. Nhưng cô ta cũng không được nổi giận, Phong Kính vẫn chưa xuất viện, không dễ gì mới nhận phỏng vấn này, 5 phút thì cứ… 5 phút vậy!
Cô ta ngồi đối diện Phong Kính, lấy cuốn sổ ra, mở bút ghi âm, toàn bộ thao tác rất nhanh chóng: “Xin hỏi sức khỏe thầy Phong khôi phục thế nào rồi?”
Phong Kính: “Cũng khá ổn rồi, nếu không ngay cả thời gian 5 phút phỏng vấn của cô cũng sẽ không có đâu.”
“…” Đúng vậy thật. Tiểu Quách im lặng một lúc lại nhanh chóng hỏi tiếp, “Chuyện xảy ra ở phim trường là như thế nào? Tuy rằng phía đoàn phim đã giải thích là ngoài ý muốn nhưng có không ít cư dân mạng nghi ngờ người trong đoàn phim đẩy anh xuống.”
“… Bọn họ nghi ngờ ai thế?”
“… Cái này tôi cũng không rõ, nhưng người trong đoàn phim tiết lộ, nói rằng anh bị người của tổ đạo cụ dùng đạo cụ đẩy xuống.”
“… Nếu tôi nói tôi bị trượt chân ngã xuống thì có phải đã khiến mọi người thất vọng rồi không?”
Tiểu Quách: “…”
“Còn người trong đoàn phim kia, mong rằng có thể nói với đạo diễn để đạo diễn cho anh ta đến học tập bên cạnh biên kịch, chớ nên mai một tài năng của anh ta.”
“…” Tiểu Quách lật mặt giấy tiếp theo, tiếp tục giữ bình tĩnh hỏi, “Fan rất quan tâm đến tiến độ quay phim của “Bí mật”, đoàn phim có đổi nam chính để chạy kịp tiến độ không?”
“Sẽ không.”
Tiểu Quách đợi trong chốc lát, thấy anh thật sự chỉ định trả lời bằng hai chữ này, lại đành phải mở miệng hỏi: “Vậy thì bao giờ thầy Phong sẽ quay về đoàn phim?”
“Cái này phải xem người đại diện của tôi và bác sĩ chủ trị của tôi ai giỏi hơn ai.”
“…” Vì sao cô ta cảm thấy Phong Kính ở trong viện thì công phu đánh Thái Cực Quyền được luyện thêm nhỉ? Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này, anh bế quan tu luyện Thái Cực Quyền trong bệnh viện sao? Vốn tưởng rằng tất cả vấn đề hôm nay anh đều sẽ trả lời vòng vo, không ngờ đến vấn đề cuối cùng anh lại thẳng thắn như thế.
“Những người đó cảm thấy chó núi không đẳng cấp bằng chó nước ngoài, có phải mấy người cũng cảm thấy bản thân thấp kém hơn người nước ngoài không vậy? (mỉm cười)”
“Phong tổng không cần quan tâm những người đó, chó núi rất tốt, ngoan ngoãn, không khó tính.”
“Khoe ân ái nhanh như vậy à? Ảnh này là bạn gái chụp chứ gì?”
“Mấy người chú ý không đúng trọng tâm gì cả! Không nhìn ảnh à, đẹp trai quá!”
“Hâm mộ bạn gái của anh, có cả chó lẫn đàn ông (cúi chào).”
“Phong tổng, bên trái là Nhị Hoàng hay bên phải là Nhị Hoàng vậy? (tà ác)”
…
Bình luận phía dưới còn rất nhiều, Giang Nhiễm không xem hết nhưng tức giận trong lòng cũng vơi đi không ít.
Phong Kính đang trút giận thay cho cô.
[Giang Nhiễm]: Thay mặt Nhị Hoàng cảm ơn anh.
Phong Kính bật cười, phải thay mặt Nhị Hoàng à, hình như anh cũng có tư cách thay mặt nhỉ?
Hơn nữa ảnh truyền thông chụp được cũng là anh.
[Phong Kính]: Còn tức giận không?
[Giang Nhiễm]: Không tức giận nữa! Bây giờ chỉ muốn ôm anh một cái!
[Phong Kính]: Tới đây, anh chờ em (xấu hổ)
Giang Nhiễm: “…”
Cô chỉ thuận miệng mà thôi.
Đang soạn tin nhắn trả lời Phong Kính, màn hình di động đột nhiên sáng lên.
Có cuộc gọi đến.
Là mẹ cô.