Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)

Chương 164 : Vinh hạnh đặc biệt

Ngày đăng: 21:57 21/04/20


Ngày hôm sau, Lâm Lan theo thường lệ đi Bùi phủ châm cứu cho Bùi phu nhân, đúng lúc gặp Trần Tử Dụ từ bên trong đi ra ngoài.



"Chị dâu... chị dâu thật thần y, ta nghe nói phu nhân đã đỡ đau đầu hơn hôm qua rất nhiều." Trần Tử Dụ hớn hở thi lễ.



Lâm Lan nhớ tới hôm qua cùng Lý Minh Doãn tham thảo vấn đề kia, không khỏi cười nhẹ nói: "Anh qua thăm Bùi phu nhân?"



Trần Tử Dụ nói: "Không có không có, phu nhân đang tĩnh dưỡng, không tiện quấy rầy?"



"Tới cũng tới rồi, sao không ở lại gặp Bùi tiểu thư." Lâm Lan cười tươi, lời nói có mấy phần chế nhạo.



Trần Tử Dụ nghiêm trang nói: "Bùi tiểu thư cũng đang mệt, không tiện quấy rầy, chị dâu, mời chị vào, ta còn có chuyện quan trọng, cáo từ trước, ngày khác mời đại ca cùng chị dâu ăn cơm."



Trần Tử Dụ chạy nhanh như làn khói. Quản gia đưa Trần Tử Dụ ra ngoài xong, quay lại lễ phép nói: "Lâm đại phu, mời vào, phu nhân nhà ta đang chờ Lâm đại phu."



Lâm Lan vừa đi vừa hỏi: "Trần công tử thường tới thăm sao?"



Quản gia trả lời: "Trần công tử trước kia hay tới, sau khi phu nhân bị bệnh, ngày nào cậu ấy cũng tới, a, Lâm đại phu hay là đề cử Trần công tử với lão gia ạ."



Lâm Lan tự nhủ trong lòng, khó trách vừa rồi Trần Tử Dụ nhìn thấy nàng, phá lệ khách khí, nguyên lai là thay hắn mặt dày rồi.



Châm cứu cho Bùi phu nhân xong, khí sắc của bà đã tốt hơn đôi chút, bà gọi nha hoàn đỡ mình ngồi dậy, hòa nhã nói: "Thật là làm phiền cho cô quá, không biết phải trả công thế nào đây?"



Lâm Lan cười nói: "Phu nhân nói như vậy khách khí rồi, đều là đồ trong tiệm thuốc có, sau này thiếu gì, phu nhân cứ phái người tới nói một tiếng là được."



Bùi phu nhân cười nói: "Thật nhìn không ra, cô tuổi trẻ mà y thuật cao minh thế này, hôm qua sau khi châm cứu, đầu ta đỡ đau hẳn, so với uống thuốc thì hiệu quả nhanh hơn hẳn."



"Thuốc vẫn nên uống, vừa uống vừa châm cứu, thêm nữa, phu nhân giữ vững tâm tình của mình thì bệnh sẽ nhanh khỏi."



Lâm Lan đem ngân châm cho Ngân Liễu thu lại.
"Là... Là Thánh Thượng ban thưởng sao?"



* Lạc khoản: nơi đề tên



Lý Minh Doãn cười gật đầu: "Thánh Thượng khen nàng có bàn tay kỳ diệu, hồi sinh cho mọi người, vì vậy ban thưởng biển vàng cho Lâm Ký, ban tên Hồi Xuân đường."



Mọi người trong cửa tiệm xông tới, nhị sư huynh cùng ngũ sư huynh kích động ôm nhau chúc mừng.



"Thật tốt quá, đây là đại vinh quang đấy sư muội, muội phát tài tới nơi rồi."



Ngũ sư huynh Mạc Tử Du vui mừng nói. Nhị sư huynh giơ ngón tay cái lên:



"Sư muội, muội lợi hại thật, sau này muội chính là Lâm thần y rồi."



Ngân Liễu tự hào nói:



"Vậy sau này ta chính là nha hoàn Lâm thần y rồi."



Mọi người cười ha ha, rất hưng phấn.



"Cái này... Thật là làm cho người ta khó có thể tin, ta cùng lắm chỉ bào chế mấy ngàn viên thuốc mà thôi."



Lâm Lan vẫn không thể tin được, tấm kim biển này là thứ vô giá, vô cùng vinh quang, theo nàng biết, ngay cả Đức Nhân đường cũng chưa từng có vinh hạnh đặc biệt như vậy.



Nếu Lâm Ký treo tấm biển này, ai trong kinh thành dám tranh phong với Lâm Lan nàng, Lâm Lan vui phát khóc. Ban đầu muốn mưu kế thu một cái danh lợi, không nghĩ tới tên nhanh như vậy đã tới rồi, hơn nữa còn ngoài dự đoán của mọi người.



Lý Minh Doãn cười ha ha nói: "Vui không, cùng đi treo biển nào."