Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)
Chương 210 : Xét nhà
Ngày đăng: 21:58 21/04/20
Bên này mới vừa an bài thỏa đáng, Lý Minh Doãn trở lại, Chu mama thức thời dẫn mọi người lui ra.
"Phụ thân bên kia nói như thế nào? " Lâm Lan quan tâm hỏi.
Lý Minh Doãn trầm ngâm nói: "Ta đã nhắc nhở lão, coi như cho lão con đường, trong lòng lão tự biết phải thế nào."
Lâm Lan rất muốn hỏi hắn, trong lòng hắn rốt cuộc nắm chắc mấy phần? Chuyện này không đơn giản như đối phó với mụ phù thủy, không chỉ là mất tiền tài, vạn nhất sự việc phát triển lệch quỹ đạo một chút sẽ thành ra hậu quả nghiêm trọng.
Điểm mấu chốt Lâm Lan quan tâm là, an nguy Minh Doãn, không cầu toàn thân trở lui, chỉ cầu bảo vệ tính mạng. Lý Minh Doãn rất muốn nói lại thôi, trong mắt lên vài phần xin lỗi, hắn biết Lâm Lan lo lắng cái gì, không phải hắn chưa từng nghĩ tới việc thu tay lại, để cho phụ thân một con ngựa rời đi, sau đó mang Lâm Lan rời khỏi chỗ thị phi này, nhưng là, phụ thân làm những chuyện khiến cho hắn thực sự không thể nhịn được nữa, một kẻ phẩm hạnh ti tiện như vậy, thủ đoạn âm tàn, ngụy quân tử, chân tiểu nhân như vậy, tại sao lại có thể tiêu dao tự tại, yên tâm thoải mái hưởng thụ vinh hoa phú quý, công danh lợi lộc? Nỗi tức hận này, hắn nuốt không trôi.
"Lan Nhi..."
Lý Minh Doãn nhẹ nhàng ôm nàng, khẽ khàng bên tai nàng: "Lan Nhi, không cần lo lắng, chúng ta sẽ không có chuyện gì."
Hắn an ủi là vậy nhưng trong lòng cũng đang chột dạ, hắn không phải là thần, không thể nào nắm toàn bộ trong tay, một bước này đi quân cờ hiểm, gây chuyện không tốt sẽ buộc mình vào, không có cách nào, ai bảo hắn là nhi tử Lý Kính Hiền.
Lâm Lan đưa tay ôm eo hắn, nói nhỏ: "Minh Doãn, ôm chặt ta."
Việc đã đến nước này, suy nghĩ nhiều vô ích, ngay từ lúc hắn đốt rụi giấy khế ước, nói muốn cùng nàng làm một đôi vợ chồng thật sự, nàng liền hạ quyết tâm, bất kể tương lai như thế nào, cũng sẽ cùng hắn vinh nhục.
Vì thế, bất kể tương lai như thế nào, đợi chờ bọn họ là tai họa hay hạnh phúc, nàng cũng đều vĩnh viễn không buông tay. Cổ họng Lý Minh Doãn nghẹn lại, đưa tay ôm chặt nàng, chỉ cần vượt qua một kiếp này, cho mẫu thân một cái công đạo, cho Diệp gia một cái công đạo, cho mình một cái công đạo, từ nay về sau, hắn chỉ cầu có thể cung nữ nhân này, ân ái gần nhau, nắm tay đến già.
"Nhị thiếu gia, không xong rồi, Ngự Lâm quân bao vây Lý phủ." Đông Tử dùng sức gõ cửa, lớn tiếng nói.
Lý Minh Doãn cùng Lâm Lan không trả lời, lẳng lặng ôm nhau, tham luyến giờ khắc ngắn ngủi này. Ngự Lâm quân đem toàn bộ nam nhân Lý gia lại một chỗ, chỉ cho phép nữ quyến Lý gia mang theo đồ đạc cần thiết, hết thảy đuổi ra khỏi Lý phủ.
Lâm Lan cùng Đinh Nhược Nghiên nhìn đám người Minh Doãn bị mang đi, nghe thấy cửa lớn Lý phủ nặng nề đóng kín, tiếng khóc phía sau mỗi lúc một lớn.
Mặc dù trong lòng sớm có chuẩn bị nhưng giờ khắc này, trơ mắt nhìn Minh Doãn bị mang đi, Lâm Lan biết, cho dù kết thúc chuyện này như thế nào, cả đời này hắn cũng không vui vẻ gì.
Trong phủ Tĩnh Bá Hầu, Kiều Vân Tịch lo lắng hỏi Chung quản gia: "Có biết Lâm đại phu đang ở đâu không?"
Chung quản gia nói: "Tiểu nhân không biết Lâm đại phu đi nơi nào, có điều Hồi Xuân đường vẫn đang mở, hỏi người Hồi Xuân đường chắc chắn sẽ biết."
Kiều Vân Tịch suy nghĩ một chút, nói: "Ngươi nhanh đi Hồi Xuân đường, hỏi xem Lâm đại phu đi đâu, tốt nhất là mời cô ấy tới đâu một chuyến."
Chung quản gia nói: "Tiểu nhân lập tức đi ngay."
Phương mama do dự nói: "Lúc này đi tìm Lâm đại phu, có thích hợp hay không?"
Kiều Vân Tịch trừng mắt một cái: "Cái gì mà thích hợp hay không thích hợp, cho dù không thích hợp, cô ấy bận rộn ta cũng nên giúp. Đáng tiếc lúc này Hầu gia còn đang ở Tây Nam, bằng không, Hầu gia nhất định sẽ có biện pháp."
Phương mama thưa dạ, không dám nói nữa. Bùi phủ. Bùi Chỉ Thiến nghe nói Lý gia gặp chuyện, lập tức đi thư phòng tìm phụ thân.
"Phụ thân, người nhất định phải nghĩ biện pháp cứu Lý học sĩ."
Bùi đại học sĩ đang cùng các đồng liêu Hàn Lâm viện thương nghị chuyện này, thấy nữ nhi cuống cuồng xông tới, không khỏi trầm mặt xuống: "Con chạy tới đây làm gì?"
Bùi Chỉ Thiến lúc này mới phát hiện trong thư phòng có rất nhiều người, lúc này đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên người mẫu thân: "Là mẫu thân gọi nữ nhi tới, Lâm đại phu đối với nhà chúng ta có ân..."
Bùi đại học sĩ khoát khoát tay: "Chuyện này, cha tự có chủ trương, con đi xuống đi, bảo mẹ con an tâm."
Bùi Chỉ Thiến nghe được lời này, vội vàng lui ra ngoài.
Nàng tin tưởng phụ thân sẽ không ngồi yên chuyện này, nhưng trong lòng nàng thật sự bất an, phân phó Nhược Nhi: "Em mau đi hỏi thăm tin tức Lâm phu nhân, mau về bẩm báo lại cho ta."
Nhược Nhi lĩnh mệnh đi xuống, Bùi Chỉ Thiến trở về phòng viết một phong thư, sai người đưa tới quý phủ quận chúa Vũ Dương.