Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)

Chương 211 : Giằng co

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Lâm Lan có nghĩ qua, nếu sự tình phát triển bất lợi, phải đi tìm Kiều Vân Tịch hỗ trợ, Kiều Tịch có quan hệ mật thiết với phi tử của Tam hoàng tử cùng với các vị nương nương trong cung, cố gắng có thể giúp được việc, không nghĩ tới Kiều Vân Tịch lại tìm mình trước, Bùi Chỉ Thiến cũng cho Nhược Nhi tới truyền lời, nói là cô ấy đã cầu Vũ Dương quận chúa đi tìm hiểu tin tức, dặn nàng bình tĩnh chớ nóng, Phùng Thục Mẫn lại đích thân đến viện tử một chuyến, an ủi nàng, nói là nàng có quan hệ tốt với mấy mệnh phụ, sẽ cố gắng hết lòng giúp đỡ.



Lần này, Lâm Lan hết sức cảm động, đều nói dệt hoa trên gấm dễ dàng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khó khăn, bọn họ ở bên cạnh nàng lúc khó khăn nhất, thời điểm cần nhất lại trợ giúp, phần ân tình này không phải một chữ có thể trả ơn lại. Lâm Lan cũng biết chuyện này cũng không phải một thời ba khắc là có thể giải quyết, cần một quá trình, việc của Minh Doãn theo như nàng phân tích, thuận lợi thì ít nhất là hơn một tháng, không thuận lợi thì có thể phải mất vài tháng. Cho nên, lúc này nàng chỉ có thể kiên nhẫn đợi chờ.



Ngày thứ ba, quản gia ở đối diện tiệm tơ lụa Diệp Thị tới mời Lâm Lan. Trần Tử Dụ ở đây, theo tin tức Trần Tử Dụ hỏi thăm được, ngày thứ hai vào thiên lao, Lý Kính Hiền chủ động thừa nhận khi mình nhậm chức ở Thiên Tân có nhận hối lộ của đám thương nhân, vì bọn họ muốn được nâng đỡ, còn về phần những tội trạng khác trong bản tố cáo của Ngự sử Dương đại nhân, liều chết không nhận. Thánh thượng sai người tiếp tục điều tra.



Diệp Đức Hoài buồn bực nói: "Nếu không phải vì Minh Doãn, ta sớm đem tất cả chứng cớ đưa đến Hình bộ đại đường, con mẹ nó, giờ thì còn phái giúp thằng già khốn kiếp chùi đít, con mẹ nó, thật uất ức."



Trần Tử Dụ nói: "Đại cữu gia, chỉ tội nhận hối lộ cũng đủ khiến Lý lão gia tội lớn rồi, thật ra thì làm quan có mấy người trong sạch, trong lòng mọi người đều biết rõ, Thánh thượng cũng không phải là không biết, có điều mắt nhắm mắt mở thôi, chỉ cần ngươi không bị người bắt được nhược điểm, triều đình ta lại trị tham nhũng chưa nghiêm, bằng không, Lý lão gia nhận hối lộ một triệu lương, không chỉ tính mạng lão khó giữ, còn có thể liên lụy cửu tộc. Lần này, Lý lão gia không chết cũng phải lột da."



Lâm Lan hỏi: "Cậu cả, cậu có nắm chắc không để cho Hình bộ tra ra những chứng cớ phạm tội khác của cha chồng cháu chứ?"



Diệp Đức Hoài chắc chắn nói: "Cháu dâu, cháu cứ yên tâm đi, những chuyện này, cậu sớm đã sắp xếp xong xuôi. Đồ trong mật thất ở Thiên Tân cậu cũng cho đem ra ngoài hết rồi, cho dù Hình bộ tra được tòa nhà ở Thiên Tân cũng chỉ còn là một tòa nhà trống rỗng, không có gì quan trọng."



Lâm Lan vâng dạ: "Như vậy cũng tốt."



Trần Tử Dụ nói: "Chị dâu, chuyện đại ca, ta sẽ hết sức chu toàn. Bùi học sĩ đã họp tất cả quan viên Hàn Lâm viện, chuẩn bị dâng tấu cầu tình cho đại ca."



Diệp Đức Hoài nói: "Ta cũng sai người sang quan hệ bên Hình bộ rồi, Minh Doãn ở trong nhà lao sẽ không phải chịu ủy khuất."



"À, đúng rồi, hôm nay còn có một tin tức tốt, Bình Nam đại quân cùng Tây Bắc đại quân đang ở Điền Tây, Lũng Hữu, đã đánh bại Thổ Phiên, Thổ Phiên thương vong thảm trọng, cộng thêm chư vương bên trong Thổ Phiên làm phản, Thổ Phiên nội ưu ngoại hoạn, đã rút quân rồi." Trần Tử Dụ lại nói.



Lâm Lan mừng rỡ: "Vậy có phải anh tôi cùng Ninh Hưng huynh đệ sẽ trở về?"




Dứt lời, trở lại xe ngựa, Văn Sơn không hiểu gì, đành đánh xe đi. Xem ra Lưu di nương sẽ không trở về rồi, lão cha già lén mua cho Lưu di nương một tòa nhà cùng hai gian cửa hàng, tòa nhà kia đã bị quan phủ niêm phong, quan phủ tìm được từ bên trong một ngân phiếu một triệu lượng bạc.



Hai gian cửa hàng này tránh được một kiếp, hôm nay lại đổi chủ, không cần phải nói, nhất định là Lưu di nương lặng lẽ bán đi, cầm bạc, rời đi.



Lý Minh Doãn lúc trước đã nói, hai cửa hàng này dưới danh nghĩa một vị bà con Lưu di nương. Xem ra, lúc nàng bận rộn nghe ngóng tin tức Minh Doãn, cô ta đã liên hệ với nhà bà con.



Trở lại tiểu viện tử, Lâm Lan cho gọi Tiễn Thu tới hỏi. "Ta hỏi ngươi, Lưu di nương gần đây có đi tìm người nào không?"



Tiễn Thu suy nghĩ một chút, trả lời: "Có, cách đây mấy hôm, Lưu di nương nói, trong thành còn có một nhà thân thích, Lý gia xảy ra chuyện, Lưu di nương sợ thân thích lo lắng, sai nô tỳ đưa một phong thư đi báo tin."



"Ngươi cũng biết phải không, thân thích kiểu gì với Lưu di nương?" Lâm Lan lại hỏi.



"Hình như là biểu ca Lưu di nương."



Đinh Nhược Nghiên nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Lan, trong lòng biết, mình đoán không sai, tâm tình liền trầm trọng, Lưu di nương là thiếp, chưa nói tới tình cảm vợ chồng với cha chồng, cha chồng gặp rủi ro, Lưu di nương muốn đi cũng là hợp tình hợp lý, nhưng vấn đề là, hài tử trong bụng Lưu di nương là của cha chồng... Lâm Lan nghiêm nghị nói:



"Chuyện này, ngươi không được nói với bất kỳ người nào."



Tiển Thu vội vàng vâng dạ. "Đi xuống đi! Gọi Diêu mama không cần tìm, tất cả mọi người nghỉ ngơi đi! "



Lâm Lan thở dài, đáng tiếc, Minh Doãn không có tiểu đệ nữa rồi.