Cổ Đại Thí Hôn (Cổ Đại Thử Cưới)
Chương 53 : Nỗi khó xử của Kiều phu nhân
Ngày đăng: 21:56 21/04/20
Triệu quản gia bỗng nhiên ngẩng đầu, chân chính đánh giá nữ nhân tầm thường này, không phải nói chỉ là một cô gái nông thôn sao? Sao lại có quan hệ gì với Tĩnh Bá Hầu, lại còn nói đi quấy rầy mấy ngày...
Triệu quản gia không hiểu ra sao, bất qua tuân theo phân phó của lão gia chắc sẽ không sai, cho nên lại cúi đầu. Chu mama thầm thở phào nhẹ nhõm, chiêu này của Lâm Lan là lấy lui làm tiến, dùng rất tốt, may nhờ ngày đó ở bến sông Tô Châu cứu nhi tử Kiều phu nhân, coi như người tốt được báo đáp. Diệp Hinh Nhi đứng ở xa xa, im lặng không nói lời nào, bất quá lời mọi người nói lọt không sót lỗ tai cô ta chữ nào, khóe miệng khẽ nhếch, có chút hả hê, đã sớm ngờ tới, Lâm Lan muốn vào Lý phủ, không có cửa đâu cưng.
Lý Minh Doãn thở dài hồi lâu, đau lòng nói: "Nàng cố gắng chịu ủy khuất, trước mắt đến nhà Tĩnh Bá Hầu ở mấy ngày, ta sẽ nhanh chóng đến đón nàng."
Lâm Lan sửa sang lại quần áo cho hắn, bộ dạng hiền lành ôn nhu, tiếng nói uyển chuyển: "Ta chờ chàng."
Lý Minh Doãn quay đầu lại tìm Văn Sơn, Văn Sơn đã giao việc xong xuôi, thấy thiếu gia tìm, hắn bận rộn chạy tới. "Văn Sơn, ngươi đưa thiếu phu nhân đi phủ Tĩnh Bá Hầu."
Văn Sơn kinh ngạc, rất nhanh liền hồi phục tinh thần: "Vâng."
Chu mama tiến lên nói với Lâm Lan: "Thiếu phu nhân, lão nô đi Diệp phủ khai báo chút chuyện trước, sau đó liền tới phủ Tĩnh Bá Hầu tìm thiếu phu nhân."
Lâm Lan gật đầu: "Chu mama cứ thong thả."
Lý Minh Doãn để cho Triệu quản gia đem xe ngựa Lý gia chạy tới, tự mình đỡ Lâm Lan lên xe, dặn dò mấy câu, sau đó thả màn xe xuống, phất tay để phu xe đánh xe đi.
Trên xe ngựa ba người chủ tớ an tĩnh không tiếng động, trong lòng Ngân Liễu và Ngọc Dung thầm kêu lo lắng, nhưng thiếu phu nhân trầm mặc không nói, các nàng cũng không dám cất lời. Lâm Lan đang suy nghĩ, đến Hà Hoa Lý Chu gia nàng nên nói thế nào, nói thật hay...
Nếu là bình thường bái phỏng thì sẽ không có gánh nặng gì cho Chu gia, nếu là nói thật thì liệu có phải là làm khó cho Chu gia không? Nếu Chu gia không hoan nghênh thì nàng nên làm cái gì bây giờ? Lòng Lâm Lan rối loạn. Ngồi xe ngựa gần nửa canh giờ, phu xe thở dài một tiếng, ghìm chặt dây cương, xe ngựa ngừng lại.
Văn Sơn nói: "Thiếu phu nhân, đến Chu phủ rồi."
* Tỷ phu: Anh rể
Kiều phu nhân vội vàng gọi Hồng Ngọc đuổi theo, trong giọng nói mang theo vài phần sủng nịch: "Đứa nhỏ này, đến kinh thành càng lúc càng nghịch ngợm."
Lâm Lan nói: "Tiểu hài tử nghịch ngợm mới thông minh."
Hai người hàn huyên mấy câu, tâm tình Kiều phu nhân đột nhiên thấp xuống, nhíu mày thở dài.
Lâm Lan cẩn thận hỏi: "Phu nhân gặp chuyện gì khó xử sao?"
Kiều phu nhân đưa mắt nhìn Phương mama, Phương mama hiểu ý cho hạ nhân lui cả ra ngoài. "Không dối Lý phu nhân, ta đúng là đang gặp chuyện khó xử."
Kiều phu nhân mặt mày ủ rũ nói. "Phu nhân có gì khó xử, nếu cần Lâm Lan giúp, Lâm Lan nhất định gắng sức."
Lâm Lan thấy người dưới lui ra ngoài cả, biết trong quý phủ nhất định có người bị bệnh, hơn nữa bệnh không nhẹ, bởi vì trừ xem bệnh, nàng đâu còn khả năng nào khác.
Kiều phu nhân lại nặng nề thở dài: "Nữ nhi của ta – Vân Tịch, bốn năm trước gả vào phủ Chu gia, vợ đầu của Hầu gia chỉ sinh được một đứa con gái, Hầu gia một lòng mong được Vân Tịch có thể sinh cho hắn một đứa con trai để thừa kế hương khói, Vân Tịch vận khí tốt, mới gả hai tháng đã mang bầu, đáng tiếc... Lúc được bốn tháng bị một nha hoàn đụng phải, hài tử... Hài tử không giữ được, đại phu nói là một nam hài, Hầu gia tức phát điên, đem nha hoàn kia dùng gậy đánh chết tươi. Từ đó tới nay Vân Tịch vẫn không hề mang thai, mời rất nhiều đại phu, dùng cũng rất nhiều thuốc, đầu năm nói là có tin tốt nhưng... tình hình không ổn, Vân Tịch nhắn Chung quản gia đón ta vào kinh, ta vội vàng mang theo Dung Nhi chạy tới, mới biết Vân Tịch lần này có thai có điểm không ổn, hơi một chút động, liền thấy máu, giờ không thể làm gì khác là nằm trên giường tĩnh dưỡng, ngự y cũng đã tới xem, nói sợ là không giữ được đứa nhỏ này..."
Lâm Lan hiểu, sợ là vị phu nhân Hầu gia này lần trước sẩy thai không điều trị tốt, để lại di chứng, bất quá nàng chưa gặp bệnh nhân, không thể dễ dàng kết luận.
"Phu nhân chớ lo lắng, có thể đưa Lâm Lan đi gặp phu nhân Hầu gia được không?" Lâm Lan an ủi.