Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá (Ver.2)
Chương 48 : Nốt nhạc thứ bốn mươi tám
Ngày đăng: 16:35 18/04/20
Bốn năm sau :
Reng…reng…reng…
“- Anna, she has call from director of the company KAQ” (Anna, chị có cuộc gọi từ Giám Đốc của công ty KAQ)
- I know, thank you. (Chị biết rồi, cảm ơn em.)
~~~
“- Anna, hello. I’m Joke, director KAQ. She remember me?” (Cô Anna, xin chào. Tôi là Joke, Giám Đốc KAQ. Cô nhớ tôi không?)
- Of course. How are you? (Dĩ nhiên. Anh khỏe không?)
“- I’m fine, thank you! I need to talk to her about fashion show in , she have time?” (Tôi cần phải nói chuyện với cô về show trình diễn thời trang ở , cô có thời gian?)
- We met at Lemon Jello Coffee. Okay, thank you. Bye bye! (Chúng ta gặp nhau ở Lemon Jello cà phê nhé. OK cảm ơn anh. Tạm biệt!)
Cô gái đó gác máy rồi loay hoay làm tiếp công việc của mình, cô thiết nghĩ quãng đường từ công ty KAQ đến quán coffe là nửa tiếng đồng hồ, mà quán coffe đó lại khá gần với công ty cô đang làm việc, chỉ cần mất mười
phút là tới nơi, chắc chắn sẽ không để người đó đợi mình, dù gì thì đống tài liệu này cô đều đọc qua cả rồi, thời gian dư lại thêm dư, không cần quá gấp gáp. Cô đưa tay nhấn một con số trên điện thoại bàn rồi lấy tập tài liệu kế bên mở ra xem qua một chút.
“- Director” (Giám Đốc)
- Flynn, she sampling design show of copy out another copy, Im needed urgently. (Flynn, cô lấy mẫu thiết kế show của sao chép ra một bản sao khác, tôi đang cần gấp)
“- Okay”
Chỉ một vài phút sau đó đã có một cô váy hồng gõ cửa phòng, cô gái đó mở
cửa bước vào khi nghe được “lệnh cho phép”, cô tiến đến bàn làm việc của cấp trên, trên môi ngự trị một nụ cười tươi như ánh nắng ban mai, đặt
tập kẹp tài liệu lên bàn, lùi ra sau một bước rồi cúi đầu nói :
- Director, copies of the designs here. (Giám đốc, các bản sao của các mẫu thiết kế ở đây ạ)
- Thank you. I have to go out for a moment, if anyone came to the call on me. (Cảm ơn cô. Tôi phải đi ra ngoài một lúc, nếu có ai đến thì gọi cho tôi)
- Yes. (Vâng)
Cô cầm tập kẹp tài liệu lên rồi rời
khỏi phòng, không quên mỉm cười chào nhân viên. Ngay sau khi Giám Đốc
rời khỏi, cô nhân viên đó mới táy máy tay chân, cầm khung ảnh đặt trên
bàn của Giám Đốc lên xem, là bức ảnh gia đình chụp chung, ngoài ra còn
có những khung hình được bày trí xung quanh rất đẹp mắt, xem ra vị Giám
Đốc đáng kính này đã có bạn trai rồi nhỉ.
- Shes so good, a director twenty one age, admire truth! (Cô ấy rất tốt, một giám đốc hai mươi mốt tuổi, ngưỡng mộ thật)
MC Amy nói xong liền
lui vào trong phòng chờ, ánh đèn lớn vụt tắt, chỉ còn lại ánh đèn soi
sáng sàn catwalk. Những cô người mẫu lần lượt từng người bước ra sàn
diễn, những bước đi chuyên nghiệp mang một thần thái cao sang và quý
phái, cô đi đến đâu có tiếng nói theo đến đó, một là lời khen tặng cho
người thiết kế, hai là dành cho người mẫu ngày hôm nay, bọn họ rất
chuyên nghiệp, công ty nào có được họ quả nhiên là món lời.
Hiện
giờ tất cả đang có mặt trong buổi tiệc đêm ngay sau khi show diễn kết
thúc, nó đang được tất cả những nhà báo vây quanh để hỏi một số chuyện
liên quan và ngoài lề khác, nó mất gần một tiếng đồng hồ để trả lời
phỏng vấn. Sau khi kết thúc liền bị công ty “bắt lại” nói chuyện luyên
thuyên.
- Anna, she very good job in today, we are very proud of
her! (Anna, cô làm rất tốt trong ngày hôm nay, chúng tôi rất tự hào về
cô)
Chủ Tịch KAQ hết lời ca ngợi nó, ông còn nói vị Chủ Tịch kia
thật sự rất may mắn khi có được nó, nói chung nguyên một ngày hôm nay
đều là những lời khen có cánh dành cho nó, nó cảm thấy rất vui, ai mà
lại không vui chứ.
- Anna, so thank she has responsibility help
me, I almost did not do anything. (Anna, rất cảm ơn cô đã chịu trách
nhiệm giúp đỡ tôi, tôi gần như đã không làm bất cứ điều gì) – Joke tỏ vẻ biết ơn nhìn nó
- No problem. (Không vấn đề gì) – Nó mỉm cười đáp trả
- President Williams and Anna kept talking, we ask for permission. (Chủ
Tịch Williams và Anna tiếp tục nói chuyện, chúng tôi xin phép)
Sau khi hai người họ đi khỏi nó liền quay sang Chủ Tịch xin phép rời khỏi
công ty, ông rất bất ngờ trước quyết định của nó nhưng không thể làm gì
hơn, mãi đến khi nó bảo phải quay về Việt sắc mặt ông mới đỡ hơn.
- Anna, if possible, I hope she will continue to be the director for my company in . (Anna, nếu có thể, tôi hy vọng cô sẽ tiếp tục là giám đốc cho công ty của tôi ở Việt )
- President says really? (Chủ Tịch nói thật sao?) – Vẻ mặt nó hớn hở mừng rỡ thấy rõ. - Thank you, so thank you. I will try to do good job. I ask for permission, thank you! (Tôi xin phép, cảm ơn ông!)
Nó rời đi khi nhận được cái gật đầu vui vẻ của ngài Chủ Tịch, nó phải ra sân bay
để về Mỹ cho kịp giờ, còn rất nhiều thứ nó phải xử lý ở đó mới có thể về nước được. Đến khi nó về nước chắc chắn sẽ có điều bất ngờ!