Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá (Ver.2)
Chương 52 : Ngoại truyện - kết thúc!
Ngày đăng: 16:35 18/04/20
Ngoại Truyện.
Ngày 24 – 12 – 2017.
- Tuyết Nhi, Phương
Thy, Ngọc Anh, chuẩn bị xong hết chưa? Mau lên đi. Trời ơi thay đồ thôi
mà lâu vậy mấy thím. – Khánh Thư đứng bên ngoài phòng nghỉ của cô dâu
hối thúc, mắt liếc liếc nhìn đồng hồ trên tay, vẻ mặt vô cùng mất kiên
nhẫn, chân giậm giậm xuống sàn xem ra đang rất tức giận
- Khánh Thư, nghe anh nói đi.
Khánh Du từ xa chạy lại, gương mặt bộc lộ sự sợ hãi trước cô, hai bàn tay
cũng nắm lấy cánh tay cô lắc lắc không buông. Khánh Thư không thèm để ý
đến người bên cạnh mình ra sức nài nỉ như thế nào mà trực tiếp dùng lực
hất tay anh ra, tức giận trút lên cánh cửa trước mặt mình.
- Tuyết Nhi, Phương Thy, Ngọc Anh, ba người lẹ lên đi, sắp đến giờ rồi!!! – Cô
hét vào bên trong, giọng điệu còn giận dữ hơn lúc nãy
- Rồi rồi, làm cái gì mà... Ủa Khánh Du, em tưởng anh ở bên ngoài tiếp khách? – Nó thắc mắc hỏi
Ngay sau câu hỏi của nó là một ánh nhìn sắc như dao cạo được trao tặng cho
anh, anh thóang rùng mình, không dám đối diện ánh nhìn đó liền di chuyển ánh nhìn của mình sang ba cô dâu trước mặt.
- Anh đang tiếp khách nhưng mấy bác bảo anh đi làm việc khác. – Anh vui vẻ đáp
- Ờ thì làm việc khác, chứ không phải chạy đi ôm ấp cô này cô khác à? Hôn hít, ôm ấp, hứ. Đồ biến thái!! – Khánh Thư khoanh tay trước ngực, giận
dỗi nói
Nó, nhỏ và Ngọc Anh nhìn nhau rồi lại nhìn sang Khánh Thư, không kiềm chế được mà phì cười, đây gọi là ghen sao? Ây dô, em út của
bọn họ đã lớn rồi, trưởng thành rồi, đây đích thật gọi là ghen đấy, còn
giận dỗi với Khánh Du, cũng may Khánh Du không phải là chàng trai nóng
tính, ngược lại nếu anh đã để ý một ai rồi thì người đó sẽ nhận được sự
ưu ái lớn nhất của anh mà anh chưa từng dành cho ai, người đó chính là
Khánh Thư. Ngọc Anh nhìn hai cô gái bên cạnh mình mỉm cười rồi sang chỗ
của Khánh Thư, kéo cô sang một góc nói chuyện.
- Khánh Thư, em hiểu lầm rồi.
- Làm sao mà hiểu lầm được khi em thấy bọn họ ôm ấp như thế chứ? Cô ta
còn dám hôn, thật không biết xấu hổ, thậm chí anh ta còn không có vẻ gì
gọi là....anh ta thích đấy chị biết không? - Cô tức giận nói
- Đâu phải cứ nhìn thấy trước mắt là đúng đâu. Nghe này, cái cô gái đó là bạn chị, đúng hơn là tiểu muội lớp dưới.
- Chị đừng hòng gạt em, chị ở bên Mỹ, lại có bạn Việt sao? Đã vậy còn nhỏ hơn một lớp.
- Chị... - Ngọc Anh cứng họng liếc mắt sang hai người kia cầu cứu nhưng
bất thành, cô quay đầu lại đối diện với Khánh Thư, nhìn thẳng vào mắt cô nói: - Không phải khi qua Mỹ chị phải ở nước nào khác Mỹ sao? Chính là Việt Nam, chị học ở đây đến hết cấp ba mới sang đó, đương nhiên có bạn, không những có mà là cực kì nhiều, cô bé đó chính là một lần đi giao
lưu nên đã gặp được, bọn họ vẫn thường liên lạc mà.
Khánh Thư hoài nghi nhìn vào sâu đôi mắt lấp lánh của Ngọc Anh, bọn họ đang hùa nhau
nói giúp con người đằng kia á? Hơ, tưởng cô đây không biết họ nói xạo
sao? Giỡn gì chứ, cho dù là bạn bè đi thì bọn họ có quen biết gì với
Khánh Du chứ? Còn ở đó mà thân mật, nhìn là ngứa mắt.
- Cứ cho là bạn, vậy cô ấy quen anh ta sao?
- Ờ...có, em ấy là diễn viên quần chúng, tối nay bọn họ có quay một bộ phim, chính là tận dụng thời gian diễn tập.
nó, nhỏ và Tú Tuệ. Tại sao ư? Lý do rất đơn giản, là tại con người tên
Thiên Vũ mà ra cả. Sau khi đưa nó đến bệnh viện, an toàn vào được phòng
sinh thì hắn lập tức gọi cho Dương Hạo thông báo tin mừng, ngay lúc đó
nhỏ cũng đau bụng đẻ, sau đó hắn lại tiếp tục gọi cho Minh Tuấn, Tú Tuệ
đau bụng đẻ. Đầu đuôi chính là thế!!
Oe...oe...oe...
Oe...oe...oe...
Oe...oe...oe...
Tiếng em bé khóc tràn lan khắp nơi, bởi vì có tận ba đứa bé cho nên tiếng khóc cũng được nâng sang tầm mới.
- Con của tôi, con của tôi. Nó ra rồi, nó ra rồi!!!!!!!!
Ba ông bố của năm vui mừng nhảy cẫng lên, không biết ai ra ai mà cứ ôm đại hết rồi đồng loạt chui hết vào phòng sinh.
- Tuyết Nhi/Phương Thy/Tú Tuệ. Đây là con của chúng ta.
- Mọi người định đặt tên cho đứa bé là gì?
Khánh Thư và Khánh Du không biết từ đâu ra đã đứng kế bên họ hỏi.
- Tú Tuệ, em muốn đặt tên con là gì?
- Đứa trước em đã đặt rồi, giờ cho anh đặt đấy.
- Mmm...anh là Khởi Phong, vậy em là Khởi Linh nhé. Chào con gái, Khởi Linh của Ba!
- Vậy con của chúng ta là....ờ....ừ.......Dương....Dương Nguyên. Được không Phương Thy?
- Chào con trai, Dương Nguyên.
- Tuyết Nhi, còn em? Con chúng ta là con gái, nên đặt tên gì đây?
- Thiên Tú nhé?
- Thiên Tú? Tên đẹp quá, ghen tỵ thật ấy. Chào con, Thiên Tú. Cô là Khánh Thư đây.
- Khánh Thư này, anh cũng muốn.
- Muốn cái gì?
- C...con...!
- Khi nào cưới hãy tính.
- Vậy mai ta cưới, em sinh cho anh bốn đứa.
- Không, mơ đi!
- Đi mà~
- Không bao giờ!!!!!
- Đi đi đi~
- Khôngggggggg