Có Phải Cậu Thích Tôi Không

Chương 90 : Vì yêu mày nên mới lo cho mày

Ngày đăng: 11:20 30/04/20


Edit: Mimi – Beta: Ame







*****



Nhìn Vương Trác ngượng ngùng nhưng lại nhất định không chịu thừa nhận ở ngay trước mặt, Hà Hạo khẽ động trong lòng, một màn sương mù giăng đầy đầu óc đã lâu đột nhiên bị đánh tan. Tâm tình hắn high không gì sánh được, hệt như tàu lượn vọt lên điểm cao nhất của quỹ đạo chuyển động, hơn nữa còn không hề có dấu hiệu tụt xuống.



Hà Hạo kích động không kìm được, lồng ngực phập phồng liên tục, ánh mắt nhìn vào Vương Trác cũng sáng lấp lánh như ngàn vì sao.



Có lẽ Vương Trác cũng ý thức được trình diễn xuất của mình cùi quá, cuống đến mức vò đầu bứt tai không dám nhìn thẳng vào Hà Hạo. Mà Hà Hạo thấy cậu ngại thành như vậy, cũng không bức ép nữa, liều mạng đè nén cảm xúc đang sắp phát nổ của mình, miễn cưỡng mỉm cười, nói: “Đi, chơi một lát rồi về trường.”



“Vậy chơi đến năm giờ ba mươi rồi về kẻo tối.” Vương Trác vừa thấy Hà Hạo nói có thể chơi thêm một lát, giá trị xấu hổ lập tức giảm đi rất nhiều, cậu vội vàng nhìn đồng hồ, nói ra dự định của mình, “Sáu rưỡi chúng ta về trường, sau đó sẽ làm bài tập luôn, làm đến mười hai giờ kiểu gì cũng xong.”



Có lẽ vì biết Hà Hạo cũng chỉ muốn tốt cho mình, nên Vương Trác vẫn luôn nghe lời hắn, nếu Hà Hạo kiên quyết không cho chơi muộn như thế, chắc chắn cậu sẽ ngoan ngoãn đi về.



Đối phương đã nói vậy, Hà Hạo liền dung túng đáp lời: “Ừ, đi —— “



Vương Trác rất ham chơi, không đi thì thôi nhưng nếu đã đến đây, chỉ cần chưa chơi đã, khẳng định cậu sẽ rất không vui.



Vì thế, ngay sau khi được người kia đồng ý, cậu lập tức biến thành chó hoang thoát xích chạy như điên về khu vui chơi cảm giác mạnh!



Bốn giờ ba mươi phút, hai người xuống khỏi tàu lượn, cách đó không xa là khu ăn uống của công viên, bên ngoài còn đang treo biển quảng cáo giới thiệu combo tình nhân, hai người yêu nhau cùng đi ăn có thể hưởng mức giá ưu đãi tới 50%.



Cả hai cùng nhìn thấy cái biển quảng cáo làm trái tim thiếu nữ phải xôn xao đang lóe sáng kia. Ngay sau đó, Vương Trác lo lắng chớp chớp mắt, do dự như muốn nói một điều gì, Hà Hạo thấy thế bèn ho nhẹ một tiếng giành hỏi trước: “Đói bụng rồi à?”



Giữa trưa Vương Trác ăn một phần chảo cay siêu lớn, hiện tại cũng không đói, nhưng vẫn đưa ra câu trả lời trái với lương tâm: “Đói chết đi được, vào đây ăn đi?”




Vương Trác định đổi theo, nhưng Hà Hạo vươn tay cảm lại, uy nghiêm nói: “Mày học Hóa đi.”



Vương Trác: “…”



Hà Hạo: “Ha ha.”



Vương Trác ai oán: “Nhật Thiên, mày không yêu tao.”



Hà Hạo: “Chính vì yêu mày nên mới lo cho mày, mày cứ làm đi, chỗ nào không đúng không hiểu tao sẽ giảng cho.”



Vương Trác bị giọng nói bất chợt trở nên dịu dàng của đối phương làm cho sửng sốt, vành tài không khỏi nóng lên, ngoan ngoãn cúi đầu làm bài tập.



Hà Hạo học rất giỏi, hơn mười một giờ đã giải quyết xong hết bài tập của mình, kế đó hắn cầm một cuốn tạp chí tiếng Anh ngồi xem cạnh Vương Trác. Trên bàn, hai ngọn đèn học cùng phát sáng, Vương Trác vừa làm bài tập vừa than thở vừa ngáp ngắn ngáp dài, muốn ngủ đến mức mi mắt cũng sụp xuống luôn được. Bây giờ đã muộn rồi, hơn nữa ban ngày cậu cũng đi chơi suốt, thật sự là mệt chết đi được.



“Tao đi vệ sinh.” Hà Hạo ném cuốn tạp chí lên mặt bàn.



Hắn vừa ra khỏi cửa, Vương Trác đã như bị ấm vào công tác ‘ngủ’, lập tức ngã gục xuống mặt bàn, ngủ say chẳng khác gì chết luôn.



Hai phút sau Hà Hạo trở về, Vương Trác đã bắt đầu chìm sâu vào mộng đẹp.



Hà Hạo lắc đầu, không nỡ đánh thức đối phương, đành bế nhẹ nhàng bế cậu lên, đặt xuống giường mình, dùng chăn đắp ngang cái bụng. Xong đâu đó, hắn lại cos một người cha hiền từ, ngồi ở bên giường lẳng lặng thưởng thức gương mặt ngủ sau của người ta trong chốc lát, mới đứng dậy tắt đèn bàn rồi mò lên giường trên.



Vương Trác còn một ít bài tập chưa làm xong, ngày mai sẽ gọi cậu ấy dậy sớm một chút vậy… Hà Hạo thầm nghĩ, nằm trên giường Vương Trác, vùi mặt vào gối đầu của cậu mà cọ đến cọ đi, cánh mũi phập phồng, ngửi ngửi mùi hương thuộc về Vương Trác. Làm xong tất cả những việc trên, dường như hắn vẫn thấy không đủ, dứt khoát vò chăn của đối phương thành một cục mà ôm vào trong ngực.



Một lát sau, tầng trên của chiếc giường hai tầng này bắt đầu khe khẽ dao động một cách cực kỳ có quy luật.