Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát

Chương 39 : Đối Tác Hàn Quốc

Ngày đăng: 15:21 30/04/20


Cùng nhau ở trong bếp nấu ăn. Bác đầu bếp ở ngoài than khóc với quản gia



" Ông làm sao thế? Cứ khóc lóc mãi thế kia "



" Ông không nhìn thấy sao? Thiếu gia cùng thiếu phu nhân ở trong bếp cùng nhau nấu ăn "



" Như vậy thì tốt. Như thế thì tình cảm của bọn họ càng trở nên phát triển tốt hơn "



" Tôi biết...nhưng mà cứ như thế chắc là mất việc quá, có khi nào thiếu gia đuổi việc tôi đi không "



" Ầy làm sao có thể chứ, cứ thư giãn đi. Ông sẽ không mất việc đâu mà lo, lâu lâu vào bếp nấu ăn cùng thiếu phu nhân vậy cũng tốt. Không phải sao? "



" Ông nói như thế cũng đúng, vậy thôi tôi đi nghỉ trước "



" Ừ! "



Bác đầu bếp cứ thế mà rời đi. Quản gia khẽ cười lắc đầu sau đó hướng mắt về phía khu bếp kia. Bên trong phòng bếp hiện nay anh đang cùng " Bà Xã " của mình nấu ăn



Cô đang đứng nấu canh, định nếm thử canh coi đã và ăn chưa thì Cố Duật Hành từ đằng sau cô, vòng tay sang ôm lấy eo cô



" Duật Hành, đừng phá em "



" Bà xã anh đã làm xong việc em giao rồi "



" Đúng rồi, vậy anh giúp em nếm thử canh coi đã được chưa? "



Cô đưa muỗng canh lên, thổi nó để cho canh bớt nóng sau đó mới đúc cho anh



" Thế nào? "



" Hình như còn thiếu chút gì đó! "



" Thiếu? Thiếu gì cơ? "



Cố Duật Hành không nói gì, anh đưa tay với lấy một hủ gia vị nhỏ. Đổ một ít vào trong đó rồi khuấy nhẹ nó một chút, lại cầm cái muỗng cô lên mà múc một chút sau đó thổi nhẹ. Anh đưa vào miệng, bây giờ mới cảm thấy nó rất vừa



" Bây giờ thì vừa rồi! "



Cô cũng thử nếm một chút canh. Ngon thật, anh cũng biết nên cho gia vị thiếu nào vào đây nữa ư?



" Anh biết nấu ăn? "



Cố Duật Hành nhún vai: " Anh không biết nấu! "



"...vậy thứ kia là gì? "



Cô chỉ tay lên một phía bàn bên kia, trên cái dĩa đó là một món ăn vừa nãy anh rãnh rỗi nên đã " làm chơi " thử một món. Cố Duật Hành gương mặt đầy bình thản nhìn cô nói



" Chỉ là làm đại thử thôi! "




" Được, tạm biệt! "



Park Seong gật đầu nhẹ một cái sau đó cùng con trai mình đi về. Cố Duật Hành sau khi bàn chuyện làm ăn xong cũng nhanh chóng muốn trở về nhà ăn tối cùng vợ yêu



" Ây da Cố tổng cũng thật là nhanh miệng mà, Park thiếu cậu ta vừa mới hỏi thôi mà cậu đã lập tức trả lời lại ngay! "



" Đó là điều đương nhiên, tôi vốn là người đã có vợ! "



" Cơ mà lúc nào người ta hỏi như thế cậu cũng trả lời tương tự ư? Chưa kết hôn mà đã bảo là có vợ rồi, cậu thậm chí còn không cùng cô ấy đính hôn. Mối quan hệ của hai người ra sao cũng không công khai, cứ thế mà mập mờ mập mờ sẽ khiến cho người ta dễ sinh nghi ngờ "



" Mập mờ? Tôi trước giờ chưa từng có những hành động mập mờ ấy, chỉ là cô ấy không muốn bị công khai mối quan hệ nên cũng chỉ có một mình cô ấy hành động mập mờ ấy với tôi. Nói thật, nó thật khó chịu khi phải cùng cô ấy làm ra những chịu " giấu giếm " ấy, những tên đàn ông khác bên ngoài không biết lại cứ lẻn vẻn bên cô ấy "



" Nếu không muốn kết hôn sớm vậy thì đính hôn đi! "



" Cô ấy không muốn thì phải làm sao đây? "



" Thì làm dữ lên. Đừng quá mềm lòng chủ tịch của tôi ơi, lỡ như sau này lấy cô ấy về. Cô ấy sẽ trèo lên đầu cậu mà ngồi, đến lúc đó trở thành thê nô rồi thì đừng có tìm tôi mà khóc "



" Làm dữ lên? Vậy cậu muốn tôi phải làm như thế nào? Đánh! Hay là mắng đây?! "



" Thì cái nào chả được! "



" Cậu nghĩ tôi làm được? Đến ngay cả lần nhìn thấy cô ấy buồn và khóc thì tôi đã rất đau lòng rồi. Cậu nghĩ rằng tôi nỡ ra tay? "



" Haiz đánh cũng không được mà mắng cũng không xong, một là đính hôn? Hai là đám cưới và ba là chọn công khai mối quan hệ! "



" Được rồi, chuyện của tôi, tự tôi có thể giải quyết. Cậu không cần quan tâm đến làm gì "



" Giải quyết? Vậy cậu tự mình giải quyết như thế nào đây? "



" Nếu như cô ấy không muốn tôi cũng không ép. Kết hôn cũng là chuyện sớm muộn, đến chừng đó muốn cử hành hôn lễ khi nào. Liền chiều theo cô ấy mà làm "



" Cậu cũng quá nuông chiều, yêu thương cô ấy rồi đấy "



" Người độc thân như cậu thì hiểu cái gì về tình yêu cơ chứ? Cậu cũng mau mau kiếm vợ đi là vừa. Đã ba mươi tuổi đầu mà cũng vẫn chưa có một tình đầu vắt vai "



" Kệ tôi chứ. Bộ cậu tưởng cậu có vợ rồi thì ngon lắm à. Xí! "



Cố Duật Hành không nói thêm gì. Anh đút tay vào túi, quay lưng rời đi



" Ê này cậu đi đâu đó? "



" Về nhà cùng vợ ăn tối. Cô ấy đang ở nhà mà Chờ tôi! "



Cố Duật Hành cố ý nhấn mạnh chữ " chờ " khiến cho Đông Hoa cảm thấy có chút tức giận



" Xì...tôi mới không thèm! Đông Hoa này mà còn sợ bị ế cơ à? Anh đây đẹp trai lại có tiền, sợ gì mà không có phụ nữ theo? Sớm muộn gì cũng có được một cô vợ xinh đẹp còn hơn Lâm Tĩnh của cậu thôi...