Cổ Quốc Ái Kinh
Chương 3 :
Ngày đăng: 21:15 18/04/20
Tim của Á Tư Đặc đập mạnh một chút khi nhìn thấy Ái Nhĩ chỉ vào bức tranh có hình hai người ở tư thế 69.
“Nhanh lên, mau liếm cho tôi.” Ái Nhĩ lấy ra tính khí của mình để ngay trước mặt Á Tư Đặc.
“Không được, anh liếm trước!”
“Sao lại là tôi? Cậu liếm trước mới đúng.”
“Anh trước.”
“Cậu trước.”
Hai người lại giằng co thêm một hồi, vẫn chưa biết ai sẽ thắng cuộc.
Á Tư Đặc chỉ vào tính khí của Ái Nhĩ điện hạ, giọng điệu trêu tức “Tiểu kê kê của anh nhỏ hơn của tôi, đương nhiên là anh phải liếm cho tôi trước rồi!”
Tên đàn ông thấp kém dưới địa cầu này dám nhục mạ bổn vương. Ái Nhĩ chưa bao giờ bị giễu cợt, phẫn nộ “Kê kê? Của cậu mới là kê kê, của tôi là thần điểu!”
“Thần điểu??? Ha ha ha … buồn cười chết mất!”
“Cười cái gì? Không tin thử một lần rồi biết.”
Hai vị đế vương cao quý, tôn nghiêm đang giống như hai đứa trẻ đọ nhau xem kê kê của ai lớn hơn. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, người khác không cười tới rụng răng mới lạ.
“Nhìn cho kỹ đi? Của tôi có lớn khủng khiếp không?” Á Tư Đặc từng trải “bách chiến bách thắng”, vô cùng tin tưởng vào “vũ khí” của mình.
“Rõ ràng là của tôi lớn hơn!”
Nói đùa, bọn họ là người của tộc Vũ nhân, dù không ham sắc dục nhưng điều đó không có nghĩa là “vũ khí” của họ nhỏ hơn so với đám người dưới địa cậu này. Huống chi, y là đại vương của Thiên Vũ tinh cầu, chắc chắn nếu so sánh trong đám nam giới ở đó, thứ kia của Ái Nhĩ y chính là lớn nhất.
Hai người mèo khen mèo dài đuôi mãi không thôi. Đến cuối cùng, chỉ còn cách là đem tiểu kê kê dính sát vào nhau, đo kích thước thật để phân cao thấp.
Kết quả như dự đoán, giống nhau như sinh đôi, không sai chút nào.
Tức thật, bổn vương sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy?
“Hừ, tiểu kê kê của anh nhìn qua giống con gà bị vặt lông, trắng nhễ nhại, nhìn thôi đã biết là ít khi sử dụng.” Kích thước không phân được cao thấp, Á Tư Đặc đành chuyển hướng công kích sang màu sắc.
“A…a…” Hậu đình của Á Tư Đặc cảm nhận được thứ gì đó rất mạnh mẽ và say đắm, mím chặt miệng rồi mà vẫn không khống chế được tiếng rên.
“Bắt đầu thích rồi sao, bảo bối? Vù vù vù… Anh muốn tăng tốc tới tối đa!” Ái Nhĩ thở hổn hển, triển khai toàn bộ “điểu lực” tập trung công kích mục tiêu.
“Thần điểu” cực đại tận tình xuyên thấu cơ hậu huyệt mềm mại, lạc thú như chớp nhằng giữa trời quang, vừa đau, vừa thích.
Tiểu huyệt mới rồi còn có máu tươi nay lại chảy ra d*m thủy, từ từ lan xuống bắp đùi nâu nâu của Á Tư Đặc, không thực sự nổi bật nhưng phải nói là cực kỳ dâm loạn.
“A…a…nhẹ chút…đau quá…A a… Không được sâu như vậy….Ô” Nội tạng sắp rớt ra ngoài làm cho Á Tư Đặc rất đau đớn nhưng kèm với đó là một loại nhục cảm theo bản năng không thể chối bỏ được.
“Uhm…thích quá… sướng quá đi mất…cái mông nho nhỏ thực mềm mại, bổn vương chết mất…” Ái Nhĩ điện hạ kích tình đung đưa vòng eo chắc nịch của mình, gậy th*t cuồng loạt cọ sát, mỗi một lần ra vào đều cọ thật mạnh lên vách tường ấm áp.
“A A … Đau chết ta rồi…” Quốc vương Á Tư Đặc lần đầu tiên bị nam nhân hưởng thụ, khoái cảm không chịu nổi khiến hắn bất chợt bắn tinh.
“A a, bắn … sắp bắn rồi…ta sắp chết a…” Á Tư Đặc run rẩy, một lượng lớn tinh khí trắng đục mạnh mẽ ào ra ngoài.
Tiểu huyệt co rút chặt chẽ thình lình, miết chặt lấy dương cụ, Ái Nhĩ sướng tới la to.
“A… ta muốn bắn, bảo bối, mau mau đón nhận tinh dịch quý giá của bổn vương, hãy sinh cho bổn vương một quả trứng thật đáng yêu nha ~”
Một tiếng gầm mạnh, dương v*t của Ái Nhĩ to lên gấp đôi, hung tợn thúc vào chỗ sâu nhất trong động khẩu, khiến cho nó tưởng chừng như bị phá rách.
Á Tư Đặc hoảng sợ “Không được, tuyệt đối không được bắn ở bên trong.”
Nhưng đã không kịp nữa rồi.
Dòng tinh khí nóng hổi ào ra, tiểu huyệt co rút hút vào thật sâu từng giọt, từng giọt men tình quý giá.
“A…nóng quá…bỏng cháy ta mất…”
Á Tư Đặc run lẩy bẩy, có cảm giác như cơ thể mình vừa tan chảy, hòa cùng với một thứ gì đó mà hắn không biết khiến hắn thấy sợ hãi.
“A…A… Bảo bối quá tuyệt vời…” Sau khi phát tiết giọt tinh dịch cuối cùng, Ái Nhĩ sướng tới quên đi hết thảy, đôi cánh hoàng kim bung ra mạnh mẽ theo phản xạ tự nhiên.
Chẳng biết ngô khoai ra sao, lại bị “lạm dụng” suốt buổi tối, thể xác và tinh thần đều chấn động, quốc vương Á Tư Đặc không thể cố chịu đựng thêm được, ngất xỉu tại chỗ.