Cố Thiếu Cưng Chiều Vật Nhỏ
Chương 21 : Theo đuổi (3)
Ngày đăng: 14:53 30/04/20
Cố Tư Vũ, hình ảnh của anh vẫn luôn hiện hữu trong đầu cô, mặc dù cô đã cố gắng đẩy anh ra nhưng gần như là không thể. Chẳng hiểu vì lí do gì mà cô cứ bị anh ám ảnh như vậy suốt một tuần. Mỗi khi rảnh rỗi, ngồi mơ màng là y như rằng dáng vẻ lúc anh đến gần cô lấy hộ cuốn sách trên kệ tủ là mặt tự động đỏ bừng! Mà ngay cả bản thân cô cũng không biết.
Hạ Quân Dao ở giường đối diện vô tình nhìn qua giường của Tạ Tranh lại thấy vẻ mặt ngây ngốc hồng hồng liền không nhịn được mà lên tiếng.
"Cô nương đang nghĩ gì mà mặt mày đỏ hết thế kia"
"Á?"
Tạ Tranh bị Hạ Quân Dao làm cho giật mình vội xua ngay ý nghĩ trong đầu cô thất thanh kêu
"Mình có nghĩ gì đâu, tại hôm nay thời tiết có phần nóng bức nhỉ?"
"Cũng phải, mình thấy hơi nóng thật hay là ra ban công hóng gió đi" Hạ Quân Dao vui vẻ tiến đến lôi Tạ Tranh ra ngoài ban công đứng.
Phòng kí túc xá của cô ở khá cao nên gió lùa vào rất nhiều còn mang theo khí mát, phút chốc khiến tâm tình Tạ Tranh thoải mái hơn rất nhiều.
Làn gió mát lùa qua mái tóc đen dài óng mượt của cô, đôi chân mày thanh thoát giãn ra, hai mắt cũng nhất thời nhắm lại cảm nhận bầu không khí yên ắng trong lành và mát mẻ.
"Thích thật"
Tạ Tranh nhìn xuống bên dưới, đúng là cô ấy khóc rất thê thảm, chắc có lẽ là cô ấy đã rất thích Cố Tư Vũ!
Vậy mà cái tên đó lại phũ phàng như vậy, nếu không thích có thể từ chối khéo mà? Sao lại thô lỗ lạnh lùng như vậy? Hừ khó ưa chết đi được.
Không nỡ đứng lại xem thêm được nữa, Tạ Tranh liền quay người đi lại vào trong phòng.
***
Đến cuối kì nhà trường dán thông báo tổ chức đi cắm trại qua đêm. Ấy thế là Hạ Quân Dao háo hức lôi theo Tạ Tranh đi chuẩn bị, mặc dù cô chẳng muốn đi một chút nào, một phần vì rất mệt, một phần vì cô còn phải ở lại xử lí nốt đống bài cuối kì kia! Nhưng tránh làm sao thoát khỏi miệng lưỡi dẻo ngọt nũng nịu của Hạ Quân Dao?
Cô đành gật đầu đồng ý.
Trong chuyến đi, trên xe vô cùng náo nhiệt nhưng có một điều kì lạ đó chính là mỗi xe đều sẽ có thêm một đàn anh lớn để chỉ bảo và hướng dẫn mà người làm việc đó lại là Cố Tư Vũ. Hạ Quân Dao thì mải mê say sưa đàn hát trên xe, riêng chỉ có Tạ Tranh là ngồi an tĩnh bên cạnh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cô hơi mở cửa xe một chút cho cố không khí, gió từ bên ngoài bắt đầu thổi vào, gương mặt sắc xảo của cô lại được làn gió hôn khẽ lên, mái tóc cũng theo đó bay ra phía sau phấp phới. Cảm nhận sự mát mẻ cùng thoải mái trong người đột nhiên cô lại có cảm giác như có một ánh mắt nào đó đang nhìn về hướng của mình. Đúng như bản năng cô ngẩng đầu nhìn lên lại bắt gặp ngay đôi mắt sâu hút đen láy của Cố Tư Vũ! Anh đang nhìn cô...
Sự chạm mắt khiến Tạ Tranh có phần bối rồi mà cô lại thấy trong đáy mắt anh thoáng chút tia kinh ngạc.
Quay lại hướng cửa sổ, Tạ Tranh cố gắng trấn an bản thân rằng anh ta không thấy mình. Trống ngực đập như một khúc nhạc hoành tráng.