Cố Thiếu Cưng Chiều Vật Nhỏ

Chương 22 : Theo đuổi (4)

Ngày đăng: 14:53 30/04/20


Đến nơi, mọi thứ xung quanh chỉ có cây cỏ và rừng rậm nhưng lại vô cùng trong lành và mát mẻ rất thích hợp cho một buổi cắm trại ngoài trời. Công việc đầu tiên chắc chắn là dựng lều, người hướng dẫn sẽ đưa lều cho mọi người và bắt đầu vào việc dựng lên, Hạ Quân Dao tuy nói là ở chung lều với cô nhưng hình như từ lúc bước xuống xe đã không thấy mặt mũi cô đâu, ai ngờ lại phát hiện ra là đang ở cùng một chỗ với Lưu Khải ở phía bên kia! Tạ Tranh thở dài ngao ngán, đúng là có bạn trai là quên luôn con bạn thân này! 



Khôi phục lại tinh thần, Tạ Tranh tự mình sắp xếp mọi thứ và cắm trụ lều, nhìn mọi người làm đều có đôi có cặp giúp đỡ mà cô lại chẳng có ai nên cảm thấy vô cùng bối rối, nhìn thấy mọi người làm như thế nào Tạ Tranh bắt trước làm theo! Nhìn có vẻ là dễ nhưng khi bắt tay làm rồi mới thấy nó không hề đơn giản, cái trụ lều cô dùng một lực mạnh để cắm nó xuống sâu vào đất, chỉ có cắm khoảng có bốn cây thôi mà Tạ Tranh đã đổ hết cả mồ hôi, sau đó mới tiến hành nối khung lại với nhau, sự thật mà nói cô không có một khái niệm nào về bộ môn này nên loay hoay cả một hồi vẫn chưa xong, tưởng chừng như phải nhờ người giúp đỡ thì đột nhiên có một lực cầm lấy khung lều của cô lên kèm theo một giọng nói trầm thấp



"Em tính cứ như vậy mà nối chúng lại với nhau sao? Để tôi làm cho"



Tạ Tranh trố mắt nhìn Cố Tư Vũ từ trên xuống, tuy có chút không muốn anh giúp đỡ nhưng với tốc độ hiện tại mọi người đều đã làm xong hết thảy riêng chỉ có một mình lều của cô thôi! Nếu không hoàn thành sớm thì đến tối chắc chắn cô phải ra bụi cây mà nằm mất!  Nghĩ vậy, Tạ Tranh cũng không thể không gật đầu đồng ý, cô né sang một bên để không gây cản trở anh, Cố Tư Vũ làm rất nhanh cô chỉ theo sau lúc anh cần thì thêm tay giúp đỡ, chỉ chốc lát lều của cô đã dựng xong, Tạ Tranh mở to đôi mắt đầy vẻ vui sướng nhìn thành quả, sau đó liền quay lại đối diện với anh, cô hơi cúi đầu nhỏ giọng thầm nói



"Cảm ơn"



"Hả?" Cố Tư Vũ dường như không nghe rõ anh hỏi lại



"Cảm ơn anh" Tạ Tranh lớn giọng hơn



Lúc này gương mặt anh đột nhiên trở nên tràn ngập ý cười, anh nhìn cô một cách ôn nhu, khóe môi cũng mất tự chủ mà dâng lên. Mọi thứ xung quanh mặc dù rất ồn ào tiếng nói chuyện của người khác nhưng hình như trong một khoảnh khắc nào đó chỉ còn lại anh và cô, cả hai trở nên lúng túng xen lẫn chút ngại, trái tim không biết từ bao giờ lại chung một nhịp. Ngay lúc này, Hạ Quân Dao từ đằng sau đi đến choàng qua vai Tạ Tranh



"Tranh Tranh, tớ quay trở lại rồi đây"



Tạ Tranh nghiêng đầu nhìn nét mặt hớn hở của cô liền lên tiếng trách móc



"Cậu quay về đúng lúc quá ha...Có biết tớ dựng lều khó khăn chừng nào không?"



haha



Hạ Quân Dao hướng chân mày về phía Cố Tư Vũ giở giọng trêu chọc cô




Tạ Tranh cứ tưởng Ngải Tư Duệ sẽ biết liêm sỉ mà rời đi ai ngờ cô ta càng lấn tới chỗ của Cố Tư Vũ hơn ngang nhiên đưa tay chạm vào tay anh ý muốn lấy đồ nướng thịt



"Để em làm cho..."



Ngón tay bất giác chạm vào bàn tay anh, Tạ Tranh trợn trừng mắt nhìn Ngải Tư Duệ. Còn có cả vụ này sao? Đúng là cô quá xem thường cô ta rồi. Mặt mày Tạ Tranh càng khó coi hơn, cô gắp miếng thịt bỏ ngay vào miệng cho đỡ tức, nào ngờ miếng thịt quá nóng xem chút nữa cháy cả lưỡi của cô! Tạ Tranh kêu một tiếng thất thanh



"Áaa nóng...nóng"



Ngay lập tức Cố Tư Vũ đưa đồ gắp cho Ngải Tư Duệ sau đó đi đến chỗ Tạ Tranh. Cô hai tay quơ lên quơ xuống, há miệng mà thổi bớt hơi nóng đi. Bối rối một lúc lại thấy Cố Tư Vũ đi đến đưa ly nước mát cho cô còn trầm thấp giọng nói



"Có sao không?"



Tạ Tranh mặt nóng đến đỏ ửng, cô khóc không ra nước mắt đón lấy ly nước của anh uống một ngụm. Cơn nóng dịu đi, cô mới nhìn thấy rõ anh, gương mặt thoáng chút lo lắng đang quan sát cô bất giác lại khiến cô hơi kinh ngạc nhỏ giọng nói



"Tôi không sao! Tại thịt nóng quá..."



"Em còn không biết thổi trước khi ăn sao? Làm gì mà gấp gáp như vậy?"



Tạ Tranh vừa hạ hỏa này lại phát hỏa khác, anh lại trách móc cô? Cô cũng đâu để ý đến chỉ tại anh và Ngải Tư Duệ khiến cô bực tức thôi!



Gương mặt xinh đẹp xụ xuống không thèm nói đến anh. Cô còn đang muốn theo bản năng ăn tiếp thì liền nhớ đến chiếc lưỡi bỏng rát của mình liền quay người rời đi mà Cố Tư Vũ cũng đồng thời theo sau cô bỏ lại Ngải Tư Duệ từ nãy đến giờ tức đến bốc khói.



Không ngờ Cố Tư Vũ lại quan tâm Tạ Tranh như vậy. Ngay từ đầu cô đã thích anh trước vậy mà Tạ Tranh lại ngang nhiên cướp mất đi! Cầm lấy đồ gắp trong tay cô ta tức đến nắm chặt lại. Làn khói thịt bay vào gương mặt xấu xa khiến cô ta liền ho khan vài tiếng sau đó càng nóng giận dậm chân ném đồ gắp xuống rồi bỏ đi mặc kệ.