Cố Tiểu Thư Và Khúc Tiểu Thư
Chương 22 :
Ngày đăng: 02:54 19/04/20
Trong bầu không khí lạnh lẽo, Cố Hi Chi ôm gối ngồi trên sofa xem tên mình được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất. Do không mở đèn nên bên trong tối đen như mực, chỉ có chút ánh sáng từ ti vi rọi vào không gian rộng lớn.
Xem xong đề cử của mình, Cố Hi Chi lại thấy các đoạn phim của Khúc Hi Chi lần lượt được phát lên cho thấy sự tiến bộ đến kinh ngạc, ngụ ý ngay điểm yếu kém của mình so với người kia.
Đây là lần đầu tiên Cố Hi Chi nghiêm túc xem tác phẩm của Khúc Hi Chi. Đoạn clip này do trợ lý U U quay lúc chiều. Tuy nàng có xem vài đoạn phim ngắn của Khúc Hi Chi mấy lần, nhưng chưa từng nghĩ là sẽ xem trọn vẹn hết bộ phim.
Thói quen xem phim dần được hình thành vào mỗi buổi chiều. Mấy ngày nay nàng đều tới trường quay quan sát Khúc Hi Chi đóng phim. Tuy đây là lần đầu cô ta hợp tác với Khương Đồ, nhưng hầu hết các phân cảnh đều quay một lần là qua. Chỉ cần một số thủ thuật đặc biệt kết hợp cùng ngôn ngữ cơ thể đều khiến người khác cảm thấy cô là một diễn viên vô cùng thông minh. Hôm nay, Cố Hi Chi không tự chủ được muốn đi xem rốt cuộc mình và Khúc Hi Chi chênh lệch ở chỗ nào.
Hầu như không thể nghi ngờ sự đánh giá dưới góc nhìn chuyên nghiệp. Cố Hi Chi xem từ đầu tới cuối, ngoại trừ cảm thấy cô diễn như thật, nàng càng cảm giác mình còn quá nhiều khiếm khuyết. Sau khi so đo qua lại mấy bộ phim của mình và Khúc Hi Chi, Cố Hi Chi ôm gối nằm trong căn phòng tối tăm suy nghĩ hết nửa ngày.
Mặc dù phân cảnh hôm nay tạm dừng, nhưng Cố Hi Chi biết rõ nếu cứ tiếp tục né tránh thật sự không có hiệu quả, Khương Đồ nói rất có lý. Tuy nàng không tình nguyện thảo luận với ai kia, nhưng đối mặt tình cảnh như vậy thì Cố Hi Chi vẫn phải tìm Khúc Hi Chi thôi. Bằng không, nàng căn bản sẽ đánh mất đạo đức nghề nghiệp.
Đấu tranh tư tưởng rất lâu, Cuối cùng vào lúc chín giờ rưỡi tối, Cố Hi Chi ôm kịch bản đến gõ cửa phòng Khúc Hi Chi.
Chẳng biết có phải Khúc Hi Chi có khách trước đó hay không, cô mặc một chiếc váy dài màu đỏ có thêu hoa hồng màu sáng, trang nhã mà lại xinh đẹp. Cô ăn diện đẹp hơn bình thường vào buổi tối khiến Cố Hi Chi nhìn lóa mắt một hồi mới nói rõ ý đồ, "Tôi tìm chị tập diễn". Nàng giơ kịch bản trên tay lên.
Khúc Hi Chi liếc nhìn kịch bản trên tay Cố Hi Chi, khóe miệng câu lên một nụ cười, mở rộng cửa, "Mời vào"
Cố Hi Chi không khách khí đi vào, chọn vị trí yêu thích trên sofa rồi ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề, "Khúc tiểu thư, tôi nghĩ kỹ rồi. Chúng ta đều là phụ nữ, không có gì bất tiện nên đóng phim cũng thuận tiện hơn. Đề phòng cảnh quay sau lại xuất hiện tình huống như hôm nay, tôi nghĩ chúng ta nên diễn tập qua một lần cho chắc".
"Được." Tuy Khúc Hi Chi nói một lời đồng ý ngay, nhưng không vội ngồi xuống cùng nàng thương thảo kịch bản mà vào phòng ngủ lấy ra bốn tấm vé nhạc kịch đặt trước mặt nàng.
"Tối thứ sáu hoặc chủ nhật tuần này cùng đi xem nhạc kịch, cô chọn một ngày đi!"
Cố Hi Chi ngây ngốc nhìn thứ cô vừa đem ra, "Khúc tiểu thư, tôi có nói sẽ đồng ý xem nhạc kịch với chị hả?"
Khúc Hi Chi ngồi đối diện nàng, đôi chân duyên dáng bắt chéo lên nhau, "Cố tiểu thư, cô có biết vấn đề lớn nhất khi đóng phim của cô là ở chỗ nào hay không?"
Cố Hi Chi liếc mắt nhìn thần thái thanh thản của cô, không nhịn được nói, "Chị diễn cảnh có cảm xúc mãnh liệt này với bất kỳ người nào cũng không có chút rung động nào sao?"
"Không, vừa hay Cố tiểu thư là phụ nữ thôi."
Cố Hi Chi cau mày nhìn cô, tựa hồ không rõ ý của cô.
"Lúc tôi mới vào nghề diễn NG cảnh hôn chắc cũng được chục lần". Khúc Hi Chi nhẹ giọng nói, thấy Cố Hi Chi im lặng kế bên liền nói tiếp, "Nhưng đóng phim chính là vậy đó. Lúc xác định được vai diễn trong kịch bản, cô chính là nhân vật đó mà không còn là chính mình nữa. Nhân vật khóc thì cô nhất định phải khóc. Nhân vật cười thì dù cho trong nhà có tang cũng phải ráng cười cho thật tươi. Tôi không nghĩ khi tôi là Ngọc Bách sẽ kìm lòng với Lục Yêu. Tôi cho rằng lúc Lục Yêu bị Ngọc Bách hôn chắc hẳn sẽ rất hạnh phúc mà không hề chống cự."
Cố Hi Chi yên lặng hồi lâu rồi nhìn cô nói, "Có thể đây là chỗ tôi kém chị".
"Cố tiểu thư đã làm hết mình rồi, không phải ai cũng có thể chấp nhận hôn môi kẻ thù. Điều này đòi hỏi phải có một tinh thần linh hoạt".
Cô dùng giọng điệu hời hợt để hình dung quan hệ của hai người. Cố Hi Chi trái lại cảm thấy khó xử, "Kỳ thực cũng không phải kẻ thù gì đâu. Chỉ là nhiều lúc tôi chán ghét bị người khác đem ra so sánh với chị thôi. Không phải do chị"
Hiếm thấy Cố Hi Chi nói chuyện có thể lùi một bước dài như thế, Khúc Hi Chi lúc này mới lên tiếng, "Vậy Cố tiểu thư sẽ đồng ý thử kết bạn với tôi phải không?"
Cố Hi Chi nhìn cô chằm chằm, "Tôi có lựa chọn sao?"
"Không có". Khúc Hi Chi cười vui vẻ, lông mi thật dài hầu như hoàn toàn bao trùm hai mắt, "Nếu Cố tiểu thư lại dùng thái độ thù địch đối với tôi thì bộ phim này nhất định thất bại!"
"Vậy sao?" Vẻ mặt Cố Hi Chi rõ ràng không hề tin.
"Không biết nữa!" Khúc Hi Chi ăn ngay nói thật, "Nhưng tôi hy vọng Cố tiểu thư tin tôi đối với cô không có ác ý, cũng hy vọng cô đồng ý làm bạn với tôi"
Cố Hi Chi quan sát biểu hiện của cô một lúc, trầm mặc hồi lâu mới nói, "Để tôi thử xem sao."