Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 155 :

Ngày đăng: 16:21 19/04/20


Ba Đặc Ân bị nhéo tỉnh dậy, chịu đựng đau đớn, anh ta không giận ngược lại cười, liều mạng nháy mắt, muốn đẩy cát trong mắt ra ngoài.



Anh ta sống mấy chục năm rồi, chưa bao giờ phải ăn khổ trên tay phụ nữ, nhất thời cảm thấy xấu hổ, nhưng phần hứng thú kia càng tăng lên.



"Không đau, không có chuyện gì, tôi coi trọng cô, như thế nào? Làm phụ nữ của tôi không! Tôi sẽ đối xử với cô rất tốt tốt... loại phụ nữ như cô, từ nhỏ nên làm người phụ nữ của tôi..."



Giọng nói rất khoan dung độ lượng, hơn nữa cuồng vọng!



Có thể anh ta nghĩ, đây là một chuyện vô cùng vinh dự.



Trong khoảng thời gian ngắn, người người vây quanh cô cũng không dám tiến lên.



Ninh Mẫn lạnh lùng cười một tiếng: "Tôi cũng rất coi trọng vị trí nữ vương Anh quốc, có phải tôi cũng có thể đi làm nữ vương hả? Cút đi, anh nghĩ sao, là có thể như vậy à, anh nghĩ anh là ai hả? Tổng Thống Mĩ sao? Coi như là Tổng Thống Mĩ cũng có chút kiêng kỵ Trung ~ nga nha..”



Ba Đặc Ân nhất thời cứng họng: "..."



Anh ta tự nghĩ mình đã đủ ngông cuồng, vậy mà người phụ này so với anh càng cuồng hơn.



Được rồi, co khi bản chất người ta đã cuồng vọng —— thử hỏi, cõi đời này, người nào có bản lãnh đó, khi anh chưa kịp đánh trả, đã bị người bắt lại —— này trong đó tất nhiên anh có chút khinh địch, đầu vẫn còn tê dại, thực lực của cô ta là vấn đề rất lớn.



"Wow, mẹ rất soái nha, mẹ soái đến ngây người luôn..."



Một tràng vỗ tay và tiếng cười vui của đứa nhỏ, khiến sắc mặt Ba Đặc Ân đen lại, người phụ nữ này có lẽ đã xem nhẹ cô ta, không chỉ có thân thủ rất cao, hơn nữa, còn là một phụ nữ có chồng—— dựa vào, không có chuyện gì, cô ta kết hôn sớm như thế làm gì?



"Bắt đứa bé đang vỗ tay lại cho tôi... A..."



Mới rống lên một câu, Ninh Mẫn đã đè đầu anh ta xuống mặt đất, trong miệng ăn một ngụm cát.



"Azzz, anh có phải đàn ông không hả, không có chuyện gì liền khi dễ phụ nữ và trẻ em? Có biết cái gì gọi là không biết xấu hổ hay không?"



Cô có chút tức giận, hung hăng đánh vào ót của anh ta.



"Cô gái, cô âm ĩ cái gì, cuồng vọng sao, cô dám đánh ta tàn nhẫn như vậy, ông đây sẽ khiến cô nếm thử thủ đoạn giải quyết của cô. Cô biết tôi là ai không? Ngay cả tôi mà cô cũng dám đánh, cô rất thiếu kiên nhẫn ah…a..”



Cô cũng mặc kệ anh ta có thân phận gì, dám khiêu khích cô, vậy thì chờ bị đánh đi.



Đôi mắt ngưng trọng, cô vừa đánh một quyền.




"A, các ngươi có cảm thấy hay không, nhìn người này có chút quen mắt!"



"Ừ đúng đó, hình như thấy trông buổi party nào đó..."



"wow, các ngươi nghe không, người đàn ông này là chồng của cô gái kia, giờ có kịch hay xem rồi!"



Trên bờ biển nhường ra một lối đi, mọi người rối rít vừa suy đoán vừa sợ ánh mắt kỳ lạ đánh giá người đang đứng đó.



Đông Đình Phong không có đi tới, lặng lẽ quan sát, thưởng thức một mặt khác của cô.



Cách đó chừng hai mươi thước——



"Muốn giải quyết chung hay là giải quyết riêng, các ngươi nói đi!



"Muốn giải quyết chung, chúng tôi sẽ báo cảnh sát, tôi tin tưởng Australia một nơi tốt đế nói chuyện pháp tư luật, tuyệt đối sẽ cho ngươi ta một câu trả lời hợp lý, có điều ông chủ của mấy người chắc không thích vô cục cảnh sát đâu ..



"Hồ sơ của Ba tiên sinh ở cục cảnh sát hình như không được tốt cho lắm!



"A, tôi vừa nhớ ra ngươi là ai.. trí nhớ thật sự rất kém,.....



“Lúc trước Ba tiên sinh thật bởi vì ẩu đả đánh nhau, sau đó hình như nhờ quan hệ của cha người mới có thể nộp tiền bảo lãnh ra ngoài, đúng không!



"Nếu giờ mà bị bắt vô trong đó, thời gian tạm gian này chắc phải ngâm nước nóng đi!"



Ninh Mẫn cảm thấy người đàn ông này có chút nhìn quen mắt, sau đó mới nhớ tới, buổi trưa hôm nay lúc xem báo cũ ở nhà, có thấy khuôn mặt của anh ta, hóa ra là người có xuất thân gia đình quyền quý, nhìn anh ta thì biến là một thằng khốn —— nghe nói lão Ba có hai người con, người này không có địa vị gì, cả ngày không có việc gì, chơi bời lêu lổng, ngày ngày chơi đùa với phụ nữ, gây chuyện thị phi. Nhưng lão Ba lại rất thích người con này.



"Giải quyết riêng!"



Ba Đặc Ân trầm mặt, vô cùng buồn bực nói.



"Vậy thì lấy chút thành ý ra đi."



"Mỹ nữ, cô muốn như thế nào? Chẳng qua tôi chỉ đùa giỡn cô một câu, đã bị cô đánh thê thảm như vậy, cô còn muốn gi nữa? Ai, nếu không như vậy đi, tôi thấy cô lớn lên cũng đẹp mắt, hơn nữa lợi hại như vậy, thật sự là xứng đôi, cô bỏ người đàn ông kia đi, tôi cũng sẽ không xem cô như tình nhân mà nuôi, tôi sẽ cưới cô về nhà như thế nào? Ôi... cô làm gì thế lại đánh người?"



Nói chưa xong, anh ta đã phát ra một cái kêu thảm thiết