Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 422 : Ngoại truyện 28.2

Ngày đăng: 16:25 19/04/20


Không bao lâu nữa, cô sẽ sống cùng với một người xa lạ, căn phòng lạ lẫm, mà vợ chồng cùng phòng, cùng gối mà ngủ, cô cũng không trốn thoát khỏi nghĩa vụ, đến lúc đó, cô phải đối mặt như thế nào.



Sợ hãi!



Cô cào cào tóc, tâm như tro tàn, đột nhiên có chập chờn.



Nam nữ hoan ái, cô không phải chưa trải qua, cô rất có cảm giác với Cô Duy. Nhưng sau này, đối tượng thay đổi, người đàn ông kia, quá lạ lẫm, tâm lý của cô trên căn bản không có cách tiếp nhận thân mật như vậy với người khác..



Ngày hôm sau, Đông Lôi cũng không có đi đâu, cầm lấy tài liệu học, chưa phát giác ra thời gian vô cùng nhanh.



Trong lúc này, chỉ nghe được điện thoại của Thần Huống, anh hẹn cô ra ngoài ăn tối. Cô không có lý do gì cự tuyệt. Người đàn ông kia, cô cần phải thích ứng.



Buổi chiều, trong phòng đọc sách, cô đang ngủ thì mơ màng tỉnh dậy, phát hiện bên cạnh có một người đọc sách, nhìn kỹ một chút, là Thần Huống đang cầm một quyển sách. Trên người cô vẫn đang đắp một cái chăn mỏng. Hiển nhiên là anh che lên giúp cô.



"Tại sao không gọi em dậy?"



Cô vội vàng ngồi thẳng, sửa sang một chút.



"Không sao!"



Anh duỗi cái lưng mệt mỏi, cả người thoải mái, mặc một áo sơmi màu gỉ sét, cả người ung dung:



"Anh cũng vừa đến. Ngủ đủ rồi hả?"



Ánh mắt dò xét quét qua, không kiêng nể gì cả.



"Ừ, em đi thay quần áo."



Cô đứng lên, không muốn đối diện với ánh mắt của anh.



Anh cũng đứng lên.



"Chờ một chút, nói cho em nghe một chuyện để em chuẩn bị!"



"A!"



"Hôm nay người nhà bên anh nghĩ lễ. Hàng năm ngày hôm nay, đều tụ tập một chỗ. Lúc trước anh đã quên. Mẹ vừa gọi điện thoại tới đây nhắc nhở. Ngày mai anh cũng có việc phải xử lý ở đó. Vì vậy bây giờ chúng ta cùng bay qua bên kia."



Đông Lôi nghe liền ngẩn ngơ, phải đi Thần gia, lúc trước không phải chưa từng đi. Chẳng qua là lúc ấy, cô còn nhỏ, không có quan hệ như vậy với Thần Huống: Chẳng qua là lấy thân phận em gái Đông Đình Phong đi theo. Bây giờ thân phận này...



"Nhất định phải đi sao? Chúng ta còn chưa kết hôn!"



Cô do dự.




Thần Phương Phỉ cũng không nói chuyện, chỉ lo cười.



Một nhóm ba người dẫn Đông Lôi vào căn nhà nhỏ phía Đông Sương.



Căn phòng rất lớn, ngăn thành ba gian, phân biệt là thư phòng, phòng ngủ, phòng tắm rửa...



Phía trước sân đầy hoa, đình sau có một bể bơi, nước chảy ào ào...



Trong thư phòng đều là sách quân sự, căn phòng đầy vẻ nam tính, giường cũ... Sửa sang lại sạch sẽ hơn..



Nhìn cái giường này, da đầu cô có chút run lên.



Size giường thật là lớn, đủ ba người ngủ, ít nhất hai người còn muốn rộng, trên giường đặt một cặp gối.



Đột nhiên cô nghỉ tới buổi tối hôm nay, cô nhất định phải ngủ chung giường chung gối với anh sao?



Nghĩ đến vấn đề này, cô liền xoắn xuýt a...



Hôm nay, thật sự không nên tới đấy, nhưng không tới, trên tình trên lý lại không thể nào nói được, hoặc là cô nên xảo trá một chút, trực tiếp giả bộ bệnh, cô có thể ở nhà không đi cùng anh đến đây.



Bên cạnh, Âu Diên luôn quan sát con dâu nhỏ này, vẻ mặt có chút không được tự nhiên, cũng không biết đang suy nghĩ gì.



Đứa nhỏ này không giống vợ trước của Tiểu Huống, tính thích ứng mạnh mẽ, miệng cũng ngọt, đương nhiên, cô gái kia có một năng lực siêu quần người. Đáng tiếc Tiểu Huống với con bé không hợp ý nhau.



Còn người trước mặt, vẫn giống như một đứa bé, thật không biết con trai nhìn trúng cái gì đây.



Có lẽ nói nhìn trúng là giả, đơn giản là cô là em gái Cẩn Chi.



Bà biết rõ con trai và Cẩn Chi thân nhau như anh em ruột, lúc này Cẩn Chi gặp chuyện không may, con mình cũng đã máy ngày không ngủ.



Đông Lôi gặp chuyện không may, anh cũng tận tâm giúp đỡ.



Nhân sinh hậu thế, tri kỷ khó cầu.



Đối với con trai, Cẩn Chi là tri kỷ.



Nhưng mà, sao nó có thể xem nhẹ cuộc sống hôn nhân mà tùy tiện kết hôn đây.



Cùng Âu Diên xem ra, cô vợ nhỏ NÀY có thể đi vào cửa, toàn bộ dựa vào cô có một anh trai phi thường, cùng với yêu thích của con trai thật sự không có nhiều quan hệ.



Dù sao, mặc kệ như thế nào, bà cũng không nghĩ ra con trai sẽ để ý cô gái nhỏ như vậy...