Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 428 : Ngoại truyện 31.1

Ngày đăng: 16:25 19/04/20


Thần Huống thiếu chút nữa cười ra tiếng.



May mắn sức chịu đựng của anh mạnh mẽ, nhịn xuống không cười.



Nhưng dáng vẻ muốn cười mà lại không cười, lại khiến khuôn mặt Đông Lôi đỏ lên.



Có phải cô đã hỏi một câu quá ngu xuẩn hay không?



Một người đàn ông chung phòng với một người phụ nữ, lại là quan hệ vợ chồng, hơn nữa là tân hôn...



Sao cô có thể hỏi một câu “Ngủ như thế nào”?



Câu hỏi này trong tình huống như vậy thật ái muội- -



Thậm chí còn có mùi vị mời gọi là sao...



A... Không, cô không có ý đó..



“Em cảm thấy chúng ta nên ngủ như thế nào!”



Hôn mê, anh hỏi lại cau này càng ái muội không rõ rồi.



Cô xấu hổ:



“Em…em…em...”



Thần Huống thấy cô thẹn thùng, liền ngồi dậy vỗ chỗ trống ben cạnh:



“Qua đây!”



Cô không đi qua, cúi đầu, giống như đứa nhỏ làm sai.



Thần Huống kéo kéo khóe môi:



“Em không qua, là muốn anh tới ôm em sao?”



Cái gì?



Ôm?



Cô trừng mắt to, đành phải nhảy một chân tới, tới khoảng cách gần, cô dừng lại, cúi đầu kêu một tiếng:



“Anh Thần, em…!”



“Anh có ăn em sao? Đi ngủ...”



Anh dùng ánh mắt chỉ chỉ vị trí bên cạnh.



“Thật... Thật muốn ngủ chung sao?”



Lòng của cô, khó có thể tiếp nhận.



“Em cảm thấy sao?”



Anh cúi đầu hỏi.



Từng đợt mùi thơm trên người của cô gái nhỏ thổi tới..




Cô không muốn cho anh biết lần đó uống rượu là vì vị hôn phu lúc trước muốn kết hôn mà buồn khổ mới uống rượu.



Nếu anh chỉ là anh Thần bình thường, cô sẽ nói với anh cũng không thấy ngại, nhưng hiện tại thân phận của anh là chồng.



“Ngủ đi! Thời gian không còn sớm rồi!”



Anh cầm tài liệu ngồi đến trên giường, giơ giơ tài liệu trong tay:



“Anh phải làm việc một chút...”



Nói xong, anh lại nhìn ngọn đèn trong phòng, anh cũng đã quen như vậy, vì thế còn nói:



“Nếu mở đèn, mà em ngủ không được, anh liền đi thư phòng. Bất quá, anh thích dựa vào giường xem hơn...”



Xem xong đem tài liệu sẽ ném trên tủ giường, rồi có thể ngủ.



“Không ảnh hưởng!”



Cô nhẹ nhàng đáp ứng, một chân nhảy qua, chậm rãi ngồi xuống mông lại tiếp xúc với giường liền có xúc cảm cứng rắn, hình như là tấm phản, giống như tảng đá, không khỏi khẽ gọi một câu:



“Cứng quá!”



“Là cứng rắn. Từ nhỏ ngủ giường cứng quen rồi.”



Anh biết trong phòng cô nệm rất mềm, ngồi lên còn có thể lún xuống.



“Giường cưới, không cứng rắn, hôm nay, em chỉ có thể chấp nhận một chút!”



“Uh`m!”



Chăn đầy đủ lớn, cô vén lên một góc, che trên thân.



Anh tất hết đèn trong phòng, chỉ để lại một cái bên cạnh anh.



Tầm mắt trở nên tối, buồn ngủ tự nhiên đánh úp lại.



Đông Lôi đưa lưng về phía anh, ôm thân thể, từ từ nhắm hai mắt, từ hơi thở có thể ngửi được hương vị xa lạ, mặc kệ là giường hay hơi thở bên cạnh, cũng không quen thuộc với mình. Bên tai, thường thường có tiếng lật sách, còn có tiếng viết chữ, anh đang viết gì đó.



Chẳng qua, tinh thần không có khẩn trương, có lẽ dp rượu.



Trong đầu hiện lên hoàn cảnh trước đây cô gặp được người đàn ông này, lại nghĩ đến anh từng yêu một cô gái, từng vì cô gái kia mà cùng người nhà đoạn tuyệt. Sau này, cô gái ấy phản bội anh thiếu chút nữa phạm vào tội cố ý giết người...



Cô từng nghe mẹ nói Thần Huống là một người nghiêm túc cẩn thận, chuyện lần đó vì cô gái đó náo động lớn như vậy, là chuyện tất cả mọi người không nghĩ tới.



Chuyện đó là môt đả kích rất lớn với Thần Huống. Hôn nhân đầu tiên của anh thất bại có thể nguyên nhân là do anh không còn hứng thú với tình yêu.



Thần Huống đúng là từ sau chuyện lần đó càng trầm mặc ít nói.



Bất quá, trải qua hôm nay, cô phát hiện kỳ thật anh rất hay nói.



Này nói lên anh cũng mong có được một hôn nhân tốt đẹp đi!.



Nhưng giữa bọn họ không có tình yêu, đó là sự thật, không có yêu làm căn cơ cho hôn nhân, nói thật, cô không cách nào xác định, tương lai, bọn họ có thể đi tới cuối đời hay không.



Cô miên man suy nghĩ một trận, vô tình liền đã ngủ.