Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí
Chương 448 : Ngoại truyện 42.2
Ngày đăng: 16:26 19/04/20
Xem ra thật sự không nên lắm miệng hỏi, người này sao cảm giác bản thân chỉ tốt bụng hỏi!
"Anh có thể đừng tự cho là đúng hay không "
Đông Lôi nhíu mày nói:
"Xin hỏi trên người anh có chỗ nào đặc biệt, đáng để tôi lưu luyến? So được với Tử Tuần? Tôi nói cho anh biết, Tử Tuần của tôi hơn anh trăm lần nghìn lần..."
Giọng nói châm chọc giống như cây kim đâm thẳng vào lòng hắn, đau đến lợi hại. Nhất là tiếng Tử Tuần thân mật như vậy, đặc biệt làm cho người ta khó chịu...
"Lôi Lôi..."
"Mời kêu tôi là Thần phu nhân!"
Cô cứng rắn nói.
Cố Duy thở ra một hơi, cũng nhăn mày lại, thật sự không muốn nhắc tới chuyện này với cô.
Nơi xa, có âm thanh xe chạy từng đợt vọng lại, do đó có vẻ bên này vô cùng yên ắng.
Hai người nhất thời không nói gì, mỗi người quay đầu đi.
Một hồi lâu - -
"Lôi Lôi, gặp em một lần không dễ, chúng ta có thể đừng lãng phí thời gian cho những chuyện không có ý nghĩa hay không."
Cố Duy ngồi ở trên mặt đất, nói.
"Được, vậy anh nói mấy chuyện đã xảy ra cho tôi nghe đi!"
Đông Lôi thuận theo xuống bậc thang, dựa vào cây lớn gần đó, thấy hắn hơi nhíu mày, nở nụ cười, thấy thì biết hắn hiểu lầm rồi. Cô lập tức bổ sung một câu:
"Aizzz, anh đừng cho là tôi đang quan tâm anh, tôi chỉ là tò mò mà thôi."
"Em như vậy gọi là giấu đầu lòi đuôi đó có biết hay không?"
Người đàn ông nào đó cao hứng, điều này làm cho hắn thấy được có chút hi vọng.
Duyên phận do trời định.
Đông Lôi cao hứng không nổi: "Vậy anh không cần phải nói, tôi không muốn biết..."
Quay đầu muốn đi.
Cố Duy thấy cô tức giận, bắt được cánh tay của cô, kéo trở về, bất đắc dĩ nói:
"Anh không đùa... Nói chính sự. Em tìm em là muốn nhờ em giúp đỡ.. Việc này, cũng chỉ có em có thể giúp anh..."
Đông Lôi hất tay hắn ra, đứng ở xa, không nói chuyện.
"Lần này anh bị người ta ám toán thảm rồi..."
"Vậy bây giờ, anh tìm người kia kêu họ làm nhân chứng cho anh không được sao?"
"Rất khó!"
Cố Duy nhíu mày: "Tìm không thấy. Dù tìm được, người ta cũng không nhất định đồng ý tới làm chứng cho anh!"
"Vì sao? Anh cứu hắn, hắn không chịu làm chứng cho anh? Việc này giống như rất không có khả năng, có câu người ăn ở có đức sẽ không làm chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy."
"Tóm lại là rất khó!"
"Như thế nào sẽ rất khó?"
"Uh"m, anh ví dụ cho em nghe đi... Nếu hiện tại anh hai em đã tỉnh lại, có lẽ chuyện này, còn có quay về đường sống, nhưng vấn đề là anh hai em hôn mê lâu như vậy, không có chút dấy hiệu tỉnh lại, em cảm thấy được có khả năng thực hiện chuyện này sao?"
"Đợi một chút, từ từ, việc này sao lại nhấc lên quan hệ với anh hai tôi rồi hả?"
Cô vội vã gọi lại.
Bên trong quan hệ này, thật sự là càng ngày càng rối loạn.
"Quả thật có quan hệ rất lớn!"
"Là sao chứ?"
Đông Lôi cũng đi theo ngồi xuống. Cô có một tinh thần đã biết chuyện gì rồi phải hỏi kỹ càng.
Cố Duy nghĩ nghĩ, vỗ vỗ tay dính bùn đất, nhìn đến trên tóc có lá cây, vươn tay gỡ xuống.
Cô ngẩn ra, vội vàng giữ một khoảng cách với anh, ngửa về phía sau, suýt nữa ngã sấp xuống.
Thấy cô đề phòng hắn như vậy, Cố Duy nhớ lại trước kia vợ chồng ân ái, ánh mắt không khỏi âm u, thu tay về.
Nói chuyện bỏ qua hành động mà dẫn đến xấu hổ:
"Biết Ôn Nhu Yến sao?"
"Ôn Nhu Yến?"
Cô tránh đến bên cạnh, nhăn nhăn mũi. Có chút ấn tượng.
Hắn giải thích nói:
"Là nơi rất nổi tiếng. Rất nhiều năm trước, bị anh hai và Thần Huống tiêu diệt, tất cả những nơi liên quan Ôn Nhu Yến trong một đêm tất cả đều đóng cửa là kiệt tác của anh hai em. Anh cứu cố gái kia, từng bị ép bán đấu giá ở Ôn Nhu Yến. Năm đó khoảng mười bốn mười lăm tuổi đi, bây giờ hẳn là hơn hai mươi.
"Sau khi Ôn Nhu Yến rơi đài, những cô gái đó tất cả đều bị đưa về nhà. Tuổi còn nhỏ, hiện tại đã tới tuổi kết hôn, lớn tuổi, hiện giờ có cuộc sống mới với gia đình. Dưới tình huống như vậy, muốn tìm được cô gái kia, em cảm thấy được cô gái đó nguyện ý đi ra làm chứng cho anh sao, nói thế nào, tên ác ôn kia muốn cưỡng hiếp cô ấy nên mới bị anh cho ăn một dao?
"Nếu như cô ấy chạy đến giúp anh làm chứng, những ngày sau qua đi, có khả năng cô ấy sẽ bị đưa ra ngoài ánh sáng, sau này không thể nào có ngày yên bình.
"Mà hiện tại quan trọng ở chỗ, anh căn bản không có con đường nào đi thăm dò tìm đến cô ấy."