Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 453 : Ngoại truyện 45.1

Ngày đăng: 16:26 19/04/20


Lúc đi ra, trên người đã nhẹ nhàng thoải mái rồi, Thần Huống về phòng trước, nhưng không thấy cô đâu, ngược lại đi sân thượng, quả nhiên nhìn thấy cô ngồi trên giường êm, đang nhìn ngôi sao trên trời, thân thể nho nhỏ, một đường cong duyên dáng, thật sự làm cho người ta yêu thích...



Anh đến bên cạnh cô, ôm cô vào lòng, cô lại muốn đẩy.



Sao anh có thể buông tha!



"Tắm sạch rồi, em ngửi xem!"



Anh trầm thấp nói bên tai cô.



Một mùi hương bạc hà xông vào mũi cô, mùi người phụ nự kia đã biến mất.



Vì vậy, cô không nhúc nhích nằm ở đó.



Anh thấy thế, lấy tay chống đỡ đầu, tay kia, nhẹ nhàng xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô;



"Còn căng khuôn mặt nhỏ nhắn? Thật là cô nhóc hẹp hòi."



Qua nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên anh ăn nói khép nép với một người —— được rồi, ai kêu anh thích cô, phải dỗ dành cô vui vẻ, mình mới có ngày lành.



Cô ngồi xuống, ôm đầu gối của mình, liếc anh mới nói:



"Không có. Đều là chuyện đã qua, em không so đo với anh, nếu sau khi kết hôn anh còn như vậy, em sẽ tính sổ với anh..."



"Vậy vẻ mặt như anh thiếu em tám trăm vạn là sao?"



Anh chuyển người ôm cô, hôn xuống đỉnh đầu cô; lại đến thái dương hôn một chút.



Cảm giác mềm mại kia làm cho người ta cảm thấy không được tự nhiên, Đông Lôi vuốt nơi bị anh hôn qua, ngẩng đầu nói:



"Không phải bởi vì chuyện này."



"Em còn có chuyện khác?"



Anh hỏi.



"Ừm!"



Cô gật đầu: "Em còn có việc, muốn nói, nhưng nói, lại sợ anh tức giận!"



"A?"



Anh nhíu mày, ánh mắt mang theo chút nghiền ngẫm:



"Em lại gây họa gì rồi hả?"



Một đôi mắt sáng ngời ảm đạm xuống, còn có vẻ mặt cẩn thận:



"Em nói ra, anh không được tức giận! Vốn em cũng không muốn làm như vậy, ai biết anh vừa đi không trở về nhà, em lại không có chỗ để nghe ngóng... Em biết rõ, chuyện này, em căn bản không nên biết, nhưng mọi người có lòng hiếu kỳ, đúng hay không? Hơn nữa anh bận rộn thành như vậy, em nghĩ có lẽ em có thể giúp đỡ được gì đó? Vì vậy.."



Nói câu dài như vậy, còn chưa nói đến trọng điểm.



Có điều, Thần Huống là ai, đầu óc đó chỉ chuyển một cái nhanh đến hù chết người, tròng mắt hơi híp, lập tức đoán được một chút gì đó:




Cô vẫn còn nhớ thương cái ổ cứng HDD kia.



"Chuyện khác, em đừng quản, sau này em cứ đọc sách của em, chuyện của Cố Duy bây giờ thuộc về chính trị, mấy chuyện như vậy, em tốt nhất không cần quản, quá phức tạp, liên lụy rất rộng, đã liên quan đến cơ mật quốc gia."



"Nhưng mà anh Thần..."



Một ngón tay áp lên bờ môi của cô,



"Nếu như em còn như vậy, anh thật sự sẽ hoài nghi em chưa dứt tình cũ, Thần phu nhân, em muốn cho một người ẩn hình châm ngòi ly gián biến thành sự thật sao



"Đã nói rồi, chuyện trước kia, chúng ta cũng không giữ lại lôi ra nhặt uống dấm chua, còn sau này, chúng ta phải toàn tâm toàn ý, phải trung thành với hôn nhân, phải chịu trách nhiệm với nhau, cùng nhau chia sẻ bỏ qua những chuyện không vui trước kia. Cho nên, em đừng quản được không?



"Em học chuyên ngành của em, an ổn làm Thần phu nhân, là chuyện tiếp theo trong cuộc sống em phải đối mặt, ngoài ra chuyện này và em, em phải từ bỏ, giao cho anh xử lý.



"Lôi Lôi, căn cứ vào thân phận đặc thù của anh, có một số việc, anh phải giữ bí mật với em, trong chuyện này, em nhất định phải thông cảm cho anh..."



Thần Huống chuyển người đến gần cô hơn, vuốt mặt của cô, rất kiên nhẫn nói.



Đông Lôi nhìn chăm chú vào anh, cuối cùng cúi đầu, nói:



"Nhưng anh phải đáp ứng với em một chuyện!"



"Nói!"



"Không giấu giếm chuyện gì, phải xử lý công bằng "



Cô cắn răng nói ra chữ công bằng.



"Ừm, vậy em nghĩ anh không công bằng."



"Em đâu có ý đó?"



"Thiết diện vô tư, đó là vẻ mặt thường của anh."



Cô rất hài lòng, đồng thời rất thức thời.



"Tốt! Em sẽ không hỏi đến chuyện này nữa."



"Ngoan, ngủ! Ngày mai không phải còn có đi học sao "



"Ngủ ngon!"



Cô quay đầu, tắt đèn bên kia, xoay người qua, hai mắt nhắm nghiền.



Thần Huống cũng tắt đèn, chẳng qua anh cũng không có ngủ.



Trong một mảnh đen kịt, anh mở to mắt, hai tay gối ở sau gáy, nghĩ đến ổ cứng HDD kia.



Khoảng hai giờ, anh xác định cô đã ngủ say, Thần Huống lặng lẽ trốn ra khỏi phòng ngủ, đi đến thư phòng, bước vào rồi khóa cửa lại, một lần nữa mở ra máy tính, cắm USB vào, nhìn lên đoạn video kia.



Kết quả chứng minh, trong video kia quả thật cất giấu một số chuyện không thể để cho Đông Lôi biết rõ.