Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí
Chương 452 : Ngoại truyện 44.2
Ngày đăng: 16:26 19/04/20
Bữa cơm này, Đông Lôi ăn cũng không thoải mái, trên đường về nhà không nói một lời.
Đợi trở lại nhà, cô lên lầu tắm rửa, lúc ra ngoài sấy khô tóc, thấy Thần Huống đang bấm điện thoại, trước mặt đặt một ly trà, đang bốc hơi nước, lượn lờ rồi biến mất.
Ngọn đèn chiếu vào khuôn mặt anh, vẻ lạnh lùng, từng chút trở nên sắc sảo rõ ràng.
Cô chưa có trở về phòng, mà trực tiếp ngồi vào trước mặt anh, chuyện quan trọng nhất, còn chưa có nói.. Lại toát ra một ít chuyện làm cho người ta cảm thấy không vui, hôm nay có thể tính là một ngày không tốt?
Ngửi được mùi thơm, Thần Huống bấm hai ba lần liền bỏ điện thoại xuống, đặt di động lên bàn trà, không tiếng động nhìn cô, cô bé này đang ôm gối ôm, xem ra, tâm lý rất khẩn trương.
"Anh Thần, em có lời muốn nói với anh!"
"Ừ! Đúng lúc anh cũng có lời muốn nói!"
Anh gật đầu, đi lấy cho cô một ly nước.
Anh nghỉ cô cần uống chút gì đó, để hóa giải tâm tình.
Hai người song song ngồi.
"Nói đi! Em nói trước.."
Thần Huống nói, giọng nói ôn hòa.
Đông Lôi cúi đầu, suy nghĩ một chút, xoay mặt bốn mắt hai người chạm vào nhau.
Vẻ mặt cô rất chân thành, còn anh mãi là một vẻ mặt thâm trầm rất khó hiểu —— loại thâm trầm này, làm cho giữa tâm và tâm có một lhoarng cách vẫn không thể vượt qua.
"Mẹ đã nói với em, trước kia anh có một người bạn gái không công khai... Có phải hay không? Hơn nữa nhiều năm qua vẫn rất tốt!" Cô nhẹ nhàng hỏi.
Ánh mắt Thần Huống lóe lên, không có chần chờ nhẹ gật đầu, Hà Cúc Hoa đã hỏi qua, mà anh cũng thẳng thắn thừa nhận, việc này không có gì phải giấu giếm.
"Ừm!"
"Chính là cô ta đúng không? Lý Đồng?"
"Ừm!"
Đông Lôi nhớ lại một chút, người phụ nữ kia khoảng 26, 27 tuổi.. Lớn lên xinh đẹp quá.
"Anh thích cô ta chứ "
Cô nhẹ nhàng hỏi.
Thần Huống trầm mặc một chút.
Vấn đề này, Lý Đồng cũng đã từng hỏi anh.
Anh không có trả lời.
Nhớ ngày đó, anh và cô ta cùng một chỗ, chỉ có cô ta chủ động.
Sau đó, anh ngầm đồng ý mối quan hệ này.
Sự hiện hữu của nó, cùng yêu thích không quan hệ.
Nếu có một ý nghĩa nào đó, chỉ là một loại giải sầu.
Người phụ nữ xinh đẹp kia ôm chặt lấy anh, nhưng anh không có đẩy người ta ra.
Những lời kia, cô cũng nghe được, vì cửa không khóa...
Người phụ nữ kia tuyệt đối là thích anh, thậm chí còn muốn tiếp tục làm tình với anh trên mặt đất.
Nếu như anh đáp ứng, nếu đáp ứng...
Cô nhớ lại liền phiền!
Thần Huống lẳng lặng nghe, đưa tay vuốt ve tóc mai bên tai cô như phác họa:
"Sẽ không!"
"Khẳng định?"
"Tuyệt đối khẳng định! Đừng có đoán mò!"
Anh muốn ôm cô vào lòng, cô lại tránh né, giống như trốn con ruồi.
Vì thế, Thần Huống nhíu mày một cái, trong lòng cười khổ.
Chính mình không tức giận với cô, cô ngược lại khó chịu với anh.
Aizz, quả nhiên ai yêu trước thì người đó thua hỏng bét,...
Anh rút tay từ không trung về, để trên đùi của mình cọ xát, vẻ mặt biến thành nặng nề.
Đông Lôi thấy thế, mới ý thức tới hành vi của mình quá kích động, lập tức nhẹ nhàng bổ sung một câu:
"Hiện tại không cho phép ôm em. Trên người của anh có mùi của cô ta. Đi tắm rửa trước!"
Cô ghét bỏ hương vị kia.
Điều này làm cho cô cực kỳ không thoải mái.
"Có sao"
Anh khẽ giật mình, ngửi ngửi.
"Có!"
"Nào có?"
"Nói chung là có!"
Được rồi!
Vợ nhỏ rất bắt bẻ, chẳng qua có một chút mùi thuộc về người khác mà thôi...
Ồh, cô bé này có phải chó nhỏ đầu thai hay không, mũi thính như vậy?
"Được được anh đi tắm!"
Anh thỏa hiệp, lần nữa vọt đi tắm, vì hùa theo tâm lý không được tự nhiên của cô vợ nhỏ cũng vì buổi tối có thể ôm ngủ... Aizz hiện tại cũng chỉ có thể ôm ngủ, nhưng có thể ôm cũng không tệ rồi...